Tất cả những nhân vật nổi tiếng của tỉnh Hà Bảo lúc này đều đổ dồn về núi Rác.
Hạ Cơ Uyển nhìn Trần Hạo Hiên với ánh mắt cô độc lạnh lẽo, chất vấn: "Trần Hạo Hiên, rốt cuộc anh là ai?"
Trần Hạo Hiên không muốn đổ máu vào ngày tân hôn của mình.
Bây giờ cần đưa Phương Hy Văn đi ngay.
Anh cảm thấy chuyện đó không xứng đáng.
Trần Hạo Hiên quay đầu nhìn Hạ Cơ Uyển, nói: "Đừng vội, cô sẽ nhanh chóng biết được thôi."
Nhưng Hạ Cơ Uyển không thể chờ đợi được nữa.
Cô ta tuyệt đối không thể chịu nổi sự sỉ nhục đến mức này.
Hạ Cơ Uyển lấy điện thoại ra, gọi cho Ngô Vinh: "Ngô Vinh, chuyện này là sao? Khách mời của nhà họ Ngô, chẳng có ai tới cả."
Ngô Vinh nghe vậy cũng trợn tròn mắt ngạc nhiên: "Sao có thể như vậy được?"
Hạ Cơ Uyển cắn răng: "Chẳng lẽ tôi lại lừa anh sao?"
"Còn nữa, chẳng phải mười tám con phố ở phía Đông là anh mua cho tôi sao?"
Ngô Vinh líu lưỡi nói: "Là anh mua mà.
Lúc đó, em nói em muốn cử hành hôn lễ ở mười tám con phố ở phía Đông, nên anh đã lập tức sai người mua một tòa giáo đường ở con phố đó."
"Hôm nay chúng ta tổ chức hôn lễ ngay trước tòa giáo đường cổ này."
Nghe vậy, sắc mặt Hạ Cơ Uyển lập tức đen kịt.
Cô ta nhìn về phía giáo đường xa xa.
Ở Hoa Viên Thiên Trang rực rỡ kia đúng là có một tòa giáo đường, nhưng so với việc mua lại toàn bộ mười tám con phố ở phía Đông mà nói, tòa giáo đường đó hiển nhiên không là cái gì cả, giống như một hạt bụi giữa một biển sao mênh mông.
Thì ra Ngô Vinh chỉ mua cho cô ta có một tòa giáo đường thôi, còn Trần Hạo Hiên lại mua tặng cho Phương Hy Văn cả mười tám con phố ở phía Đông.
Hôm nay nếu Phương Hy Văn đi qua mười tám con phố ở phía Đông, vậy thì tất cả mọi người ở thành phố Ninh Hạ đều sẽ khắc ghi một sự kiện lớn như vậy trong đầu.
Lúc trước, Hạ Cơ Uyển rắn rết này đã cho người bắt Phương Hy Văn đến Hoa Viên Thiên Trang, bỏ vào lồng heo.
Nhưng Phương Hy Văn đã giãy dụa lên được bờ, tái sinh từ đống tro tàn.
Phương Hy Văn của hiện tại đã đứng đầu thành phố Ninh Hạ.
"Ngô Vinh, anh…"
"Anh có biết là.
khách của nhà họ Ngô không có ai đến cả."
"Không chỉ có vậy, Trần Hạo Hiên đã mua luôn toàn bộ mười tám con phố ở phía Đông rồi."
Ngô Vinh nghe vậy, cũng chấn động.
Trần Hạo Hiên có nhiều tiền như vậy sao?
Nhưng ở trong tỉnh Hà Bảo này có tiền cũng vô ích.
Nhà họ Ngô đã đứng ở đỉnh cao của quyền lực, đủ để cao ngạo xưng hùng xưng bá.
Ngô Vinh cười lạnh một tiếng, nói: "Quả thật chuyện này đã làm anh cảm thấy rất bất ngờ, nhưng cũng chỉ là bất ngờ mà thôi."
"Hạ Cơ Uyển, bây giờ anh sẽ lập tức đến."
"Nếu em đã muốn mười tám con phố ở phía Đông này, anh chỉ cần khiến anh ta cút đi là được."
Hạ Cơ Uyển hỏi ngược lại: "Anh ta sẽ như vậy sao?”
Ngô Vinh cực kỳ kiêu ngạo, nói: "Tất nhiên rồi, anh ta sẽ phải làm vậy, bởi vì nếu không cút đi, anh ta sẽ chết."
Dứt lời trên bầu trời, âm thanh tia sét truyền tới.
Chiếc siêu xe của Ngô Vinh đã đến.
Một chiếc xe Lamborghini đột nhiên đỗ lại trước cửa.
Ngô Vinh xuống xe, đi thẳng đến chỗ Trần Hạo Hiên, khí chất mạnh mẽ.
Đi bên cạnh anh ta, chính là tất cả người nhà họ Ngô.
Ngô Vinh đi đến trước mặt Trần Hạo Hiên, ngẩng cao mặt thích thú.
Anh ta châm một điếu xì gà, nói: "Anh chính là Trần Hạo Hiên đúng không? Rất tốt, không tồi.
Tôi nghe nói, anh là người từ Thiên Đao trở về."
"Người trở về từ Thiên Đao, tất nhiên sẽ có một địa vị nhất định ở thành phố Ninh Hạ này."
"Hôm nay, anh khiến chúng tôi trở tay không kịp.
Nhưng tôi muốn nói với anh một điều, anh lập tức cút khỏi đây ngay bây giờ cho tôi."
Trần Hạo Hiên nhẹ nhàng cười một tiếng.
"Nếu như tôi không cút thì sao?"
Ngô Vinh cắn răng, độc ác nói: "Không cút? Ha ha ha.
Trần Hạo Hiên, không phải anh thực sự cho rằng Thiên Đao có thể chống đỡ tất cả cho anh đấy chứ?"
"Nói thật cho anh biết, tất cả khách mời hôm nay của nhà họ Ngô có thể không đến."
"Nhưng chỉ cần có một người đến, thì đám người đó đều sẽ phải đến quỳ dưới chân nhà họ Ngô."
Trần Hạo Hiên hỏi lần nữa: "Ai?"
Ngô Vinh điên cuồng đến cực điểm.
Hôn lễ của anh ta, bất kỳ một kẻ nào cũng không thể quấy rối.
Anh ta trực tiếp lấy ra một cái hộp từ trên xe.
Hôm nay là ngày tân hôn, nhưng trong hộp đó không phải ảnh cưới của họ.
Mà là một thiệp mời có chữ ký.
Chữ ký trên thiệp, bất ngờ lại chính là: "Thái Cực Hoàng Bào."