Tin tức nhà họ Tần truyền ra ngoài đã làm kinh thiên động địa, vô số thần y cả tỉnh Hà Bảo thậm chí đến cả nước Long Hoa một lần nữa đổ dồn vào nhà họ Tần.
Cho dù không chữa trị được cho Tần Nam Ca, có thể gặp được Tần Nam Ca một lần, đối với rất nhiều người đàn ông mà nói đều là cơ hội trời ban.
Trong chốc lát, trong thành phố Giang Châu xảy ra sự kiện rầm rộ chưa từng có.
Đến cả Phương Hy Văn cũng chú ý đến chuyện này của Tần Nam Ca, buổi sáng thức dậy, cô nói với Trần Hạo Hiên: “Thảo nào Tần Nam Ca muốn đầu tư vào ngành y dược, thì ra cô ấy mắc một căn bệnh lạ, thật đáng thương.
Trần Hạo Hiên, tay nghề của anh cao như vậy, có muốn đi thử hay không?”
Trần Hạo Hiên nhìn thấy thông báo tìm anh hùng do người nhà họ Tần phát ra, trong lòng cũng có chút lạnh lùng.
Nguyên nhân anh không cứu Tần Nam Ca không chỉ là hàn độc cần dùng đến dương khí để chữa trị, nhà họ Tần này không hề đơn giản như những người bình thường nghĩ.
Nếu như Tần Nam Ca mới sinh ra đã mắc phải loại hàn độc này, thì có thể cho qua được, nhưng mà lúc bảy tuổi Tần Nam Ca mới mắc phải loại hàn độc này.
Còn về tại vì sao năm lúc bảy tuổi mới mắc phải, đối với người khác mà nói rất khó giải thích được.
Nhưng đối một người cực kỳ tinh thông đông y như Trần Hạo Hiên mà nói, anh lập tức nghĩ đến gia tộc giàu có của nhà họ Tần, sự nghiệp mặc dù rất lớn, mấy thế hệ gần đây gia cảnh lại luôn sa sút.
Cho đến khi Tần Nam Ca mắc phải loại bệnh này, nhà họ Tần vậy mà lại xuất hiện chuyển biến tốt.
Lần đầu tiên Trần Hạo Hiên đi vào nhà họ Tần, nhìn thấy cách bài trí của nhà họ Tần liền biết được nhà họ Tần có người tinh thông đông y ngũ thuật rồi.
Chuyện này gây chấn động tỉnh Hà Bảo, nhưng Trần Hạo Hiên cũng không quan tâm.
Còn có một câu chuyện khác, mà độ hot chỉ trong hai ngày đã vượt qua khỏi độ hot của chuyện nhà họ Tần.
Chuyện này chính là Nhan Tuấn Vũ của nhà họ Nhan sắp quay về rồi.
Mười mấy năm trước, Nhan Tuấn Vũ được bí mật đưa đến Tây Giới, trong cả tỉnh Hà Bảo không một ai biết.
Lần gần đây biết được Nhan Tuấn Vũ là con trai nhà họ Nhan là một năm trước, lúc trước Nhan Tuấn Vũ đã là chiến vương của Tây Giới, võ công hơn người.
Trong thời gian một năm, Nhan Tuấn Vũ đã trở thành chiến thần rồi.
Anh ta vừa trở về thành phố Giang Châu, dường như từ những hang cùng ngõ hẻm cuả thành phố Giang Châu đều nghênh đón, khí thế đó so với lần Trần Hạo Hiên quay về trước đây còn mạnh mẽ hơn.
Làm mưa làm gió khắp cả thành phố Giang Châu, đường phố ngõ hẻm khắp nơi đều rung động, Nhan Tuấn Vũ quay trở về mà gia đình đô đốc thành phố Giang Thành, đô đốc thành phố Ninh Hạ, gia tộc lớn như nhà họ Tần đều phải tham gia yến tiệc ăn mừng.
Đến cả mấy nhân vật lớn ở tỉnh Hà Bảo, thậm chí những người như Tây Vương, cũng đều đến tham gia yến tiệc ăn mừng của nhà họ Nhan!
Điều đáng kinh ngạc nhất, vẫn là một chuyện khác.Ba tháng trước Nhan Tuấn Vũ đã thăng cấp lên chiến thần, trên con đường trở về đã thách thức với chiến thần Lục Thiên Huyền.
Chiến thần mười năm Lục Thiên Huyền không địch lại được Nhan Tuấn Vũ, ngã trong vũng máu sống chết vẫn chưa biết được, chỉ biết được rằng hai tay của anh ta bị Nhan Tuấn Vũ chặt đi, đã hoàn toàn trở thành một người vô dụng.
Cả thành phố Giang Châu, lập tức sục sôi.
Sau khi Nhan Tuấn Vũ tiêu diệt Lục Thiên Huyền, anh ta đã quay trở về nhà họ Nhan ngay trong đêm đó.
Nhan Tinh Hải vui mừng chào đón anh ta ở cửa, nói: “Con trai của ta, con cuối cùng cũng về rồi! Nhà họ Nhan chúng ta rất tự hào vì con, chiến thần Lục Thiên Huyền vô dụng gì đó, đứng trước mặt con còn không địch lại được ba chiêu!”
Nhan Tuấn Vũ ngồi vào trong vị trí trung tâm nhất của đại sảnh nhà họ Nhan, uống một ngụm trà, cười lạnh nói: “Lục Thiên Huyền chỉ như vậy mà thôi.
Anh ta đã trở thành chiến thần mười năm rồi, còn con chỉ mới trở thành chiến thần ba tháng, thật không ngờ rằng sức lực của anh ta chỉ có nhiêu đó.
Người ta đều nói Bắc Giới là khu vực tàn khốc nhất của Ngoại Vực, thì ra, chiến thần Bắc Giới hoá ra cũng chỉ tới vậy.”
Mọi người nhà họ Nhan vui mừng nói: “Hoan nghênh cậu chủ đã về nhà.”
“Hoan nghênh cậu chủ! Nhà họ Nhan cuối cùng cũng có một chiến thần rồi, sau này cả thành phố Giang Châu đều sẽ ngước nhìn nhà họ Nhan, cả tỉnh Hà Bảo đều sẽ nhượng bộ lui binh.”
“Cậu chủ, vô địch!”
Tất cả mọi người lúc này đều quỳ xuống.
Bao gồm cả bố của Nhan Tuấn Vũ là Nhan Tinh Hải cũng đang quỳ trên đất, chiến thần ở bên trên, sao có thể không quỳ được!
Nhan Tuấn Vũ vung tay lên, nói: “Đứng dậy hết cả đi, bây giờ chuyện mà con muốn biết nhất là tiệc mừng công của con đã chuẩn bị xong xuôi hết chưa.”
Nhan Tinh Hải gật đầu nói: “Chuẩn bị xong hết rồi.
Tuấn Vũ à, em trai của con, Nhan Viễn Lương bị đao pháp mổ bò giết chết, khắp người từ trên xuống dưới đều là vết thương, vì mất quá nhiều máu mà chết! Nó còn bị chặt đứt đầu, a a a a, đó là con trai của ta, là em trai tốt nhất của con đấy.”
Lúc Nhan Tuấn Vũ ở Bắc Giới vẫn thường viết thư cho Nhan Viễn Lương, dạy anh ta nếu như trưởng thành rồi thì làm thế nào để thăng cấp, thậm chí còn hy vọng trước khi anh trai quay trở về, Nhan Viễn Lương có thể trở thành một cao thủ cấp chiến thần.
“Nói nhiều cũng vô ích mà thôi, thù này… thù này con ắt phải báo.” Hai mắt của Nhan Tuấn Vũ đỏ hoe: “Bố, thật sự là con không muốn giấu giếm gì nữa.
Không chỉ một mình con muốn báo thù, vô số người ở Bắc Giới đều muốn báo thù cho Nhan Viễn Lương...”