Phó giám đốc Vương rất trẻ, thoạt nhìn khoảng 30 tuổi.
Anh ta chạy tới rất nhanh, khi nhìn thấy người phụ nữ béo lông mày không kìm được khẽ nhướn lên, người phụ nữ béo này là chị vợ gã, bình thường rất hay ra uy với người ta, hơn nữa vẫn chưa có việc làm.
Do vợ cứ năm nỉ mãi, gã mới nghĩ cách tìm cho chị ta một công việc tạm thời, đến quét dọn vệ sinh chỗ gã làm.
Khi quét dọn, chị ta không ít lần xảy ra cãi vả với khách hàng, nếu không có mình ở đây, chị ta đã sớm không được làm ở đây rồi, nói gì thì nói chị ta cũng là chị vợ gã, vợ mình hiền lành như thế, thật sự không hiểu sao lại có một người chị như vậy.
Tuy nhiên chuyện nên giúp thì vẫn cứ giúp, ai biểu họ là người một nhà chứ.
- Tôi là Vương Đông người phụ trách ngân hàng, ở đây xảy ra chuyện gì vậy?
Phó giám đốc Vương đi tới, vừa nói chuyện đã mang miệng lưỡi nhà quan.
- Nhân viên của các ông dùng lời lẽ ác ý làm tổn thương người khác, tôi muốn cô ấy phải xin lỗi bạn tôi!
Trương Dương nhìn anh ta, nói thẳng ý định của mình, xin lỗi chỉ là bước đầu tiên, nhưng nếu không xin lỗi đàng hoàng, thì sau này chẳng có gì để nói nữa.
Trương Dương vừa nói xong, người phụ nữ béo liền kêu lên:
- Quản lý Vương, mấy người này quấy rối, tiền của họ bị người khác lừa hết rồi, lại chạy đến ngân hàng chúng ta khóc lóc, còn mắng người nữa!
- Ai mắng người, chị đừng có ngậm máu phun người!
Nam Nam tức giận mặt đỏ rần, mẹ của cô lúc này cũng ngừng khóc, chỉ có điều trên mặt vẫn còn chút sợ hãi, bà không ngờ mình đau lòng khóc lóc lại dẫn đến nhiều người như vậy.
- Chính là cô, lúc nãy chính cô đã mắng tôi!
Nam Nam vừa nói, người phụ nữ béo lại hung hăng, hét to lên, mắt của Nam Nam lại ngấn nước, có vẻ vô cùng oan ức.
Bị lừa vốn đã không dễ chịu gì rồi, giờ lại phải oan ức như vậy, trong lòng cô lúc này vô cùng khó chịu.
- Được rồi, đừng kêu nữa!
Phó giám đốc Vương đột nhiên kêu lên, người phụ nữ béo lập tức im lặng, tuy nhiên vẻ mặt càng lộ rõ sự cao ngạo.
- Sự thể, tôi đã biết rồi, nhân viên bên tôi đúng là có chỗ không đúng, nhưng các anh cũng đã mắng người, gặp phải lừa đảo tôi cũng rất thông cảm, nhưng ngân hàng không có trách nhiệm, chúng tôi cũng không có cách nào khác!
Phó giám đốc Vương quay đầu lại, đưa hay tay ra, bộ dạng rất bất đắc dĩ, mày của Trương Dương lại nhíu lại.
- Quản lý Vương đúng không. đầu tiên cho tôi sửa lại một chút, không phải chúng tôi mắng người, nhân viên này đang nói dối, nếu không tin anh có thể kiểm tra lại băng ghi nhìn, chúng tôi cũng xem thử!
Trương Dương chậm rãi nói, quản lý Vương vừa mở miệng, hắn liền phát hiện người này có thiên hướng nghiêng về phía bên người phụ nữ béo, tuy nhiên những gì cần nói vẫn phải nói.
- Băng ghi hình ai muốn tra thì tra sao, anh bạn, tôi thấy hay là các cậu đến công an báo án đi,
Nghe thấy Trương Dương muốn xem băng ghi hình, Phó giám đốc Vương lập tức trở nên thiếu kiên nhẫn, phất tay với Trương Dương.
Vẻ mặt của người phụ nữ kia, dường như đang nói các người kêu lãnh đạo cũng chẳng làm gì được tôi.
- Bình thường các người đều đối đãi với khách hàng như vậy sao?
Trương Dương nhíu mày, sắc mặt cũng trở nên khó coi, bắt đầu chất vấn.
Bảo vệ đứng cạnh nhìn họ với ánh mắt thông cảm, quản lý Vương quả nhiên thiên vị người phụ nữ kia, cậu ta đi làm được không lâu, trước kia chỉ nghe đồn, giờ cuối cũng cũng biết lời đồn là sự thật, sau này cậu phải cẩn thận với người phụ nữ béo này hơn.
- Chúng tôi đối đãi với khách hàng thế nào, mắc mớ gì đến cậu?
Quản ly Vương còn chưa nói, người phụ nữ béo kia đã kêu lên, quản lý Vương chỉ nhìn cô ta một cai, lập tức lắc đầu, không nói thêm gì.
Thái độ của gã hoàn toàn biểu lộ lập trường của gã, Trương Dương cũng thấy rõ, tìm quản lý Vương này để khiếu nại cũng chẳng có tác dụng gì.
- Được rồi, tôi cũng chẳng muốn nói chiều nữa, ngân hàng của các anh khiến tôi vô cùng thất vọng, tôi vẫn giữ quyền khiếu nại của mình, hơn nữa, tôi muốn đem toàn bộ tiền trong tài khoản của mình chuyển đi, sau này tôi không muốn tiếp tục làm việc với ngân hàng các anh nữa.
Trương Dương chầm chậm lắc đầu, ánh mắt lạnh như băng, nếu người phụ trách đã thiên vị cho người của họ, Trương Dương cũng đành phải dùng cách của mình thôi.
- Chuyển thì chuyển đi, cậu cho là ngân hàng của chúng tôi không tách rời khỏi cậu được à?
Người phụ nữ béo vừa nãy luôn làm theo lời của Trương Dương, đã khiến cô ta cảm thấy nhục nhã, lúc này cố gắng báo thù, để chứng minh căn bản cô ta không hề sợ Trương Dương.
- Phó giám đốc Vương, đây cũng là ý của anh đúng không?
Trương Dương không thèm phản ứng với cô ta, nhìn sang Phó giám đốc Vương kia, lần này câu nói của hắn, cố gắng nhấn từ chữ Phó.
- Anh bạn, cô ấy là nhân viên của ngân hàng chúng tôi, đương nhiên đại diện cho ngân hàng chúng tôi!
Phó giám đốc Vương hừ lạnh một tiếng, gã hiểu ý nghĩa chữ "phó" của Trương Dương, điều này khiến gã không vui, dĩ nhiên nói chuyện cũng không khách khí.
Một sinh viên, trong thẻ có được bao nhiêu tiền chứ, nhiều lắm cũng chỉ được vài ngàn, giờ lại không phải thời điểm khai giảng, sắp nghỉ hè rồi, cho dù là khai giảng, gã cũng chẳng cần quan tâm khoản tiền của một sinh viên gửi ở ngân hàng.
Hơn nữa, gã cũng không sợ một sinh viên đi khiếu nại, ngân hàng mở quanh trường, bản thân rất dễ bị sinh viên khiếu nại, cấp trên của họ có chỉ tiêu, cho phép được tồn tại vài lần khiếu nại.
Hơn nữa, gã trẻ như vậy đã làm Phó giám đốc, sau lưng cũng không phải không có ai, bên trên có một lãnh đạo là người đứng sau lưng gã.
Một chút chuyện nhỏ, căn bản chẳng làm được gì gã, chuyện này cuối cùng cũng chẳng giải quyết được gì.
- Nhớ kỹ những gì anh nói!
Trương Dương đột nhiên nở một nụ cười thản nhiên nói, nói xong quay sang nhỏ giọng nói với Nam Nam hai câu, sau đó xoay người rời khỏi ngân hàng.
Hắn chỉ có thẻ của mình ngân hàng Công thương, nếu phải chuyển tiền, thì phải làm thêm thẻ của ngân hàng khác, đối diện là ngân hàng Xây dựng, hắn đi thẳng sang bên đối diện.
Không lâu sau Trương Dương quay trở lại, đi cùng một người bên Ngân hàng Xây dựng, trên mặt dường như còn có chút kích động. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Trương Dương không để ý đến những người khác, đi thẳng đến quầy, người đi cùng với Trương Dương dường như có chút ngại ngùng nhìn Phó giám đốc Vương, do dự một lúc rồi đứng lại ở cửa ngân hàng, tuy nhiên chỉ đứng ở cửa chứ không rời đi.
- Tiến hành chuyển khoản giúp tôi, tôi muốn đem hết tiền trong tài khoản của mình chuyển sang tài khoản này!
Trương Dương đứng ở quầy, nhẹ giọng nói, hắn đưa thẻ ngân hàng của mình ra, rồi viết lại số thẻ ngân hàng vừa mới làm xong, đưa cho nhân viên.
Tất cả những chuyện xảy ra bên ngoài, nhân viên bên trong kỳ thực đã nhìn thấy, chuyện này cũng chẳng có gì mới mẻ, bọn họ không phải chỉ mới gặp một lần.
- Trực tiếp rút hết tiền trong tài khoản đi không phải xong rồi sao, chuyển đi chuyển lại chi cho phiền phức!
Nhân viên có chút thiếu kiên nhẫn nói, có rất nhiều sinh viên xảy ra tranh chấp với ngân hàng đều thích dùng kiểu uy hiếp chuyển hết tiền trong tài khoản đi, kỳ thực chút tiền của một hai sinh viên, bọn bọ căn bản không để ý.
- Cô xác định tôi có thể rút toàn bộ tiền để đi gửi lại?
Trương Dương khẽ mỉm cười, cụ cười của hắn, khiến người khác cảm thấy lạnh.
Ngân hàng này quả thực đã khiến hắn thất vọng, đừng nói những người khác, ngay bản thân hắn cũng không muốn giao dịch ở một ngân hàng như vậy, ngay cả hệ thống ngân hàng Công thương hắn cũng chẳng muốn vào nữa.
- Rút thì rút đi, còn xác định hay không xác định cái gì!
Cô nhân viên cười nhạo, lúc này mới bấm thẻ của Trương Dương, rồi bảo Trương Dương nhập mật mã vào.
Trương Dương nhập mật mã, nhân viên mới quay đầu lại, lơ đãng nhìn màn hình máy tính.
Chỉ nhìn thoáng qua, ánh mắt cô nàng lập tức thay đổi, còn ra sức dụi dụi mắt, không tin được, nhìn kỹ màn hình.
Là nhân viên ngân hàng, cô nàng rất quen với hệ thống điều hành này, cho dù là thế, nhưng những con số không liên tiếp kia cũng khiến cho cô nghĩ có phải mình đã nhìn lầm hay không.
Cô ta cũng được coi là nhân viên ngân hàng có kinh nghiệm, liếc mắt là có thể thấy trong tài khoản của Trương Dương có tám con số, tám con số, nghĩa là hơn 10 triệu.
Tài khoản cá nhân hơn 10 triệu, đó không phải là khách hàng VIP của ngân hàng sao, sao lại là một thanh niên trẻ như Trương Dương, nhưng máy tính đã thể hiện như vậy, cô nàng có cảm giác không thể nào hiểu nỗi.
Nếu không phải máy tính bị lỗi thì chắc chắn họ phiền phức rồi, máy tính có thể bị lỗi sao? Đúng là có, nhưng tỷ lệ thực sự rất thấp. thấp đến mức cô không tin là mình sẽ gặp phải.
- Căn cứ theo lời cô đã nói, tôi muốn lấy tiền mặt, rút hết toàn bộ!
Trương Dương lạnh lùng cười, đúng là tiền của Tô Triển Đào đã chuyển qua, kỳ thực sau khi Tô Triển Đào nói với hắn, Trương Dương biết rõ khoản tiền này chắc chắn sẽ ở trong tài khoản của mình.
Hắn rất có lòng tin với Tô Triển Đào.
- Xin lỗi, ngài, ngài chờ một chút, Vương, quản lý Vương, anh mau tới đây!
Nhân viên này giờ đang hoàn toàn luống cuống, đứng dậy kêu, Phó giám đốc Vương đang ở ngoài, nghe tiếng gọi của cô vội nhíu mày, cuối cùng vẫn bước qua trước mặt cô nhân viên.
Trong tài khoản của Trương Dương, giờ là 20 triệu, phía sau còn vài con số lẻ hàng trăm, đó là khoản tiền còn lại trước đây của Trương Dương.
Khoản tiền chia 7:3 Tô Triển Đào đã chuyển qua cho Trương Dương, tuy nhiên anh ta còn chia cho Trương Dương một phần tiền kiếm được từ hàng lẻ nữa, con số cuối cùng, đã được chuyển hết vào tài khoản của Trương Dương.
Khoản tiền này, kỳ thực mấy hôm trước đã vào tài khoản.
Sau khi Phó giám đốc Vương đến, nhìn thấy con số trên màn hình vi tính bèn sửng sốt, làm động tác giống như cô nhân viên vừa nãy.
Dụi hai mắt, xác định mình có nhìn nhầm hay không.
20 triệu, đúng là 20 triệu, đúng là con số này, tim Phó giám đốc Vương đập nhanh hơn, trên trán cũng toát mồ hôi lạnh.
20 triệu, khách hàng như vậy chính là đối tượng không ngân hàng nào không muốn lôi kéo, từ lúc nào trong ngân hàng họ có một khách hàng như vậy mà gã không biết.
Tuy nhiên, điều này không quan trọng, quan trọng nhất là gã đã đắc tội với khách hàng này, hiện nay người ta muốn chuyển tiền. nếu như để bên trên biết gã đắc tội với khách hàng lớn, tổn thất mất khoản tiền gửi 20 triệu, chắc chắn gã sẽ bị xử phạt.
Thậm chí là xử phạt rất nghiệm trọng.
- Nếu không có nhiều tiền mặt như vậy thì chuyển khoản cho tôi đi!
Trương Dương nói, kỳ thực rút hết số tiền này là cách thích hợp nhất để làm mất mặt họ, nhưng tiếc là hắn không hứng thú.
- Trương, Trương tiên sinh, xin lỗi, lúc nãy tôi sai, ngài, ngài chờ một chút!
Phó giám đốc Vương sửng sốt, vội vàng chạy lại, thái độ của gã hoàn toàn khác trước.
Nhân viên lén lút liên hệ với giám đốc, Phó giám đốc Vương dù sao cũng là chức phó, chuyện như vậy cô không dám giấu diếm, lúc này cô đang không ngừng hối hận, sao lúc nãy mình lại có thái độ không tốt như vậy chứ.
Sau khi Phó giám đốc Vương bước ra, thái độ với Trương Dương hoàn toàn khác, cuối cùng gã đã hiểu vì sao Phó giám đốc Ngân hàng Xây dựng cũng đến, nếu ngân hàng họ gặp được khách hàng lớn như vậy, gã cũng sẽ cùng qua đây.
- Chờ một chút cái gì, tôi muốn chuyển khoản, chẳng lẽ ngân hàng các người không chuyển khoản cho tôi?
Trương Dương lắc đầu, câu nói của hắn càng khiến Phó giám đốc Vương trán toát mồ hôi lạnh, cũng càng thêm kích động.
Không lâu sau, giám đốc ngân hàng cũng chạy đến, đầu tiên là khiển trách Phó giám đốc Vương và người phụ nữ béo, sau đó mới nói những câu ngọt ngào, khuyên nhủ Trương Dương.
Đáng tiếc Trương Dương đã quyết định, căn bản không muốn dài dòng với họ, không chuyển tiền cho hắn, hắn sẽ lên ngân hàng cấp trên của họ.
Rơi vào đường cùng, ngân hàng chỉ còn cách làm thủ tục chuyển khoản cho Trương Dương, nhìn Trương Dương ký tên, cùng với nhân viên ngân hàng Xây dựng đã đợi sẵn ở cửa, tim vị giám đốc kia như rỉ máu.
Tất cả những chuyện xảy ra trong ngân hàng, khiến Nam Nam và mẹ cô sửng sờ, lúc đầu Nam Nam căn bản đã không hiểu có chuyện gì, sau đó mới biết, Trương Dương có một khoản tiền lớn muốn chuyển đi nên mới khiến cho cả ngân hàng kích động.
Sau khi biết được tất cả những chuyện này, đầu tiên Nam Nam cảm thấy khiếp sợ với khoản tiền của Trương Dương, sau đó thì lại thấy cảm động.
Cô cho rằng, Trương Dương vì muốn giúp cô nên mới làm như vậy, không tiếc trở mặt với ngân hàng.
Người phụ nữ béo kia hoàn toàn ngây dại, cô ta đã làm ở ngân hàng một thời gian ngắn, dĩ nhiên hiểu ý nghĩa của chuyện này.
Cô ta không thể nào nghĩ ra, người thanh niên này lại có nhiều tiền như vậy, hai mươi triệu đó, ngân hàng đã mất đi một khách hàng lớn 20 triệu, cấp trên mà biết thì sẽ rất tức giận, cô ta mới nghĩ đã thấy sợ hãi.
Lúc này cô ta thực sự muốn nói xin lỗi, cũng mong muốn đi tạ lỗi, nhưng đáng tiếc người ta không để ý đến cô ta nữa, sau khi làm xong thủ tục, Trương Dương liền dẫn Nam Nam và mẹ cô nàng cùng rời đi.
Phó giám đốc ngân hàng Xây dựng còn mời Trương Dương qua bên kia ngồi một lúc, Trương Dương lắc đầu từ chối, tuy nhiên hắn vẫn lưu số máy nhắn tin của mình lại, chỉ lưu số máy nhắn tin không lưu số di động, Trương Dương cũng rất sợ phiền phức.
Vị Phó giám đốc Vương, bảo vệ ngân hàng, giám đốc đều đi theo ra cửa, nhìn thấy Trương Dương lái chiếc Mercedes Benz , mấy người ai cũng mặt mày choáng váng.
Mãi cho đến khi chiếc Mercedes Benz đã đi xa, giám đốc mới hung hăng mắng đám người này, rồi sau đó mới gọi điện thoại báo cáo.
Chuyện ngày hôm nay, ông nhất định phải báo cáo lên trên, nhưng ông sợ chuyện này sẽ khiến mình bị liên lụy.
Mất ngày sau, ngân hàng cố gắng nhưng cũng không được gì, tài khoản 20 triệu của Trương Dương đã được chuyển vào ngân hàng Xây dựng, tuy nhiên chuyện này vãn chưa xong, sau khi Tô Triển Đào biết chuyện này, còn đem chuyện này nói với Tô Thiệu Hoa.
Kết quả tập đoàn Qaeda của Tô Thiệu Hoa đột nhiên cắt đứt hợp tác với Ngân hàng Công thương, lúc trước, ít nhất một phần ba tài chính của Tập đoàn Qaeda đều gửi trong ngân hàng Công thương, thậm chí tiền lương cũng phát qua thẻ của ngân hàng Công thương.
Đây mới thực sự là khách hàng lớn, Giám đốc ngân hàng tỉnh đã bị kinh động vì việc này, đích thân đến tận nhà hỏi thăm Tô Thiệu Hoa, cuối cùng sau khi biết được nguyên nhân, vị Phó giám đốc Vương và người phụ nữ béo kia đều bị đuổi việc, dù là như vậy, nhưng ngân hàng tỉnh vẫn chịu một tổn thất rất lớn.
Tuy nhiên chuyện này phải rất lâu sau Trương Dương mới biết, những điều này là chuyện sau này.
Còn bây giờ Trương Dương đang giúp Nam Nam tuyết hồng xếp chuyện mẹ cô, từ Nam Nam, rốt cuộc hắn mới biết được đầu đuôi câu chuyện.