Chương 1065
Sau khi dặn dò mấy câu, Ngô Bình liền đứng dậy ra về.
Vương Hiến Sâm vội đi theo, ông ta hơi tò mò nên hỏi: “Cậu Ngô, cậu bỏ qua cho gã sao?”
Ngô Bình nói: “Tên Tạ Phi này là hạt giống tốt để luyện võ, cũng khá đáng thương nên tôi quyết định để gã đi theo tôi làm việc”.
Vương Hiến Sâm trợn to mắt: “Tạ Phi đồng ý rồi sao?”
Ngô Bình gật đầu: “Gã là người thông minh nên đã đồng ý”.
Vương Hiến Sâm lại càng bội phục Ngô Bình, dường như không có gì là anh không làm được. Ông ta có thể gặp được con người tài ba như vậy quả là may mắn!
Khi về đến nhà, Vương Hiến Sâm liền tạm biệt ra về. Người nhà đều ngủ rồi, anh liền lặng lẽ đến phòng luyện đan, lấy ra các loại thuốc mà Đường An cho người đưa đến, sau đó bắt tay vào luyện hai loại đan dược. Hai loại đan dược này khá đơn giản, cách luyện chế cũng không khó nên chẳng bao lâu đã luyện xong. Sau khi cất đan dược, anh liền báo cho Đường An mai đến đây một chuyến.
Đường An nghe nói đan dược đã được luyện xong, ngày mai là được chữa trị, anh ta vô cùng hưng phấn, nói cảm ơn liên tiếp rồi bảo anh ta sẽ đến đúng giờ.
Sau khi luyện chế thêm một lúc nữa thì trời cũng sáng.
Lạc Mộng Trần dậy rất sớm, cô ta pha một ấm trà để trước mặt Ngô Bình, nói khẽ: “Tiên sinh Ngô Bình, tôi có chuyện muốn nói với tiên sinh. Tập đoàn tài chính Sanyo đang dần chuyển dời đến nước Viêm Long, hiện nay đều thuộc danh nghĩa của tôi. Tôi và ông cố sau khi bàn bạc cảm thấy có thể lấy danh nghĩa chung vốn để thành lập một công ty xe hơi. Như thế thì có thể khiến việc bộ phận xe hơi của tập đoàn tài chính Sanyo chuyển dời đến nước Viêm Long một cách hợp lý”.
Ngô Bình nói: “Nói thế thì tôi cần phải thành lập một công ty xe hơi sao?”
Lạc Mộng Trần gật đầy: “Có thể thu mua các doanh nghiệp xe hơi đang có tiềm năng phát triển”.
Ngô Bình thấy khá được, anh hỏi: “Tiềm năng của mảng chế tạo xe hơi bên tập đoàn Sanyo thế nào?”
Lạc Mộng Trần cười nói: “Chúng tôi chuyên chế tạo xe hơi sử dụng năng lượng mới, hơn nữa có tiềm năng lớn trong lĩnh vực chế tạo linh kiện ô tô, hiện tập đoàn đang sở hữu ba nhãn hiệu ô tô, hàng năm doanh thu khoảng ba triệu tệ”.
Ngô Bình hơi do dự, chế tạo ô tô là dự án cần đầu tư nhiều vốn, lợi nhuận được 10% đã là giỏi lắm rồi.
Lạc Mộng Trần nói: “Tiên sinh Ngô, tôi có thể đích thân quản lý mảng ô tô này”.
Ngô Bình cười nói: “Được, cô hãy xử lý chuyện này đi, tôi không giỏi làm ăn”.
Lạc Mộng Trần gật đầu: “Xin hãy yên tâm”.
Chưa đến chín giờ Tạ Phi đã đến. Gã đến một mình, tối qua gã đã giải tán hết tất cả các mối làm ăn của mình, có cái thì tặng cho các anh em dưới trướng.
“Cậu Ngô!”, Tạ Phi cúi người chào.
Ngô Bình nói: “Mấy ngày nay tôi sẽ chữa trị cho anh, anh phải hết sức phối hợp”.
“Rõ!”. Tạ Phi vội nói, sau đó gã hỏi: “Cậu Ngô, cậu nói sẽ dạy tôi môn võ ngoại môn đặc biệt, đó là võ gì vậy?”
Ngô Bình cười nói: “Không kiên nhẫn được à? Tôi sẽ nói cho anh biết, anh sẽ học “Phích Sơn công”, nếu luyện đến đỉnh cao từ trong ra ngoài thì chỉ dùng một chưởng là đánh nát tảng đá lớn”.
Tạ Phi sáng bừng đôi mắt, nói: “Xin cậu Ngô hãy dạy tôi!”