Chương 1084
Lý Huyền Bá ăn hơn bốn mươi phút mà đã hết năm trăm khay bánh tôm, ba trăm khay bánh nướng, 180 khay bánh canh, 24 bánh xá xíu, ngoài ra còn thêm mười bát canh hải sản và một trăm quả trứng gà luộc nữa.
Lúc này, cuối cùng thì Lý Huyền Bá cũng thấy no bụng, anh ta hài lòng xoa bụng rồi ngại ngùng nói: “Cậu chủ, bữa này tôi phải ăn hết cả chục nghìn mất, tốn kém quá!”
Ngô Bình: “Anh nhớ là sau này luôn phải ăn no”.
Lý Huyền Bá gật đầu: “Vâng”.
Khi họ quay về tổng bộ thì thấy mọi người vẫn đang luyện tập, nhưng chỉ còn chưa tơi một trăm người vẫn trụ được, số còn lại đều nằm dưới đất thở hồng hộc rồi.
Ngô Bình nói: “Đám vô dụng đang nằm dưới đất về phòng mà nghỉ đi”.
Lúc này, có quá nửa người rời đi, chỉ còn 92 người ở lại.
Ngô Bình gọi chín người tối qua tới rồi nói: “Mỗi người chọn ra chín người nữa rồi truyền thụ Quỷ Bộ tối qua họ họ”.
Chín người ấu nhận lệnh, Ngô Bình bảo Phí Liêm trông chừng họ rồi rời đi.
Quản sự vội đuổi theo anh rồi nói: “Ti mệnh, cứ thế này thì mọi người không làm việc được, vậy việc kinh doanh phải tính sao ạ?”
Ngô Bình: “Đơn giản, Băng Vân, mời tổng bộ Đông Á đến nhé”.
Đường Băng Vân gật đầu: “Được, lát em sẽ đi thông báo”.
Sau đó, anh nói: “Quản sự, ông vào phòng làm việc của tôi”.
Hai người đi vào phòng, Ngô Bình hỏi: “Ti mệnh bị bắt, sổ sách chắc ở trong người chứ?”
Quản sự lắc đầu: “Chắc không ạ, ti mệnh trước là người rất cẩn thận”.
Ngô Bình: “Không có sổ sách thì tổng bộ không vận hành được à?”
Quản sự: “Vâng, chúng ta làm ăn mà, không có sổ sách thì khó lắm ạ”.
Ngô Bình gật đầu: “Tôi biết rồi, ông ra ngoài đi”.
Quản sự rời đi, Ngô Bình nói với Đường Băng Vân: “Băng Vân, chúng ta phải tìm được sổ sách”.
Đường Băng Vân thở dài: “Tìm được thì em còn chờ đến nay làm gì?”
Anh cười nói: “Anh quên đấy, để anh reo quẻ”.
Đường Băng Vân ngẩn ra: “Cái này mà cũng bấm ra được á?”
Ngô Bình nói: “Cảng Thành chỉ to chừng này, tìm người không khó”.
Nói đoạn, anh cho người tìm vài sợi tóc của Ti mệnh tiền nhiệm, hỏi rõ sinh thần bát tử, sau đó lấy tiền Ngũ đế ra bói.
Sau khi thăng cấp thành Tiên Thiên, thuật bói toán của anh đã mạnh hơn trước rất nhiều. Tiền Ngũ đế rơi xuống đất, hai hình vẽ hiện ra. Hình đầu tiên có thể xác định tình hình chung của mục tiêu.
Người vẫn còn sống, đang ở trên một hòn đảo ở phía Tây Cảng Thành.
Hình vẽ thứ hai cũng rất rõ ràng. Thông qua hình này, anh biết được nhiều thông tin hơn. Ti mệnh tiền nhiệm bị thương nặng, đang hôn mê, xung quanh có nhân vật cực kỳ nguy hiểm. Đồng thời anh cũng tính ra vị trí chính xác hơn, là một hòn đảo ở Tây Nam Cảng Thành, hướng chính là hướng Tây, hơi chếch về phía Nam.
Anh lập tức tìm bản đồ, phát hiện ở Tây Nam của Cảng Thành có một hòn đảo lớn tên là Đại Vu. Trước đây núi Đại Vu khá hoang vắng, ít dân, sau khi xây dựng một cây cầu lớn mới dần dần có người đến sống.
Đảo Đại Vu nhiều núi non hoang dã, mấy năm nay đang phát triển du lịch, nhưng người dân Cảng Thành bình thường rất ít đến đây. Trong mắt họ, đảo Đại Vu là vùng hoang vu, là miền quê.