Chương 1255
Đường Băng Vân trợn tròn mắt, như vậy cũng được sao?
Ngô Bình nói: “Đói rồi, chúng ta tìm gì ăn đi”.
Đường Băng Vân liền bảo người đi chuẩn bị cơm nước. Sau khi ăn no, Ngô Bình tiếp tục giúp cô tu luyện.
Buổi chiều, anh lại tới chỗ Đường Thiên Hạc để chỉ dạy ông ta vài câu, đồng thời vẫn âm thầm quan sát ông ta. Có điều, anh vẫn không phát hiện ra điều gì bất thường.
Đợi khi anh trở về thì trời đã tối.
Thời gian này, anh cứ cảm thấy trong người mình có sự thay đổi, như thể sắp có thể đột phá cảnh giới.
Nhân Tiên mạnh là bởi Nhân Tiên có khả năng cải tổ cơ thể từ lớp gen trở đi, có thể càng tu luyện càng mạnh. Giờ Ngô Bình cảm thấy thể chất của mình ngày càng mạnh, cần phải đột phá một lần để lên một tầng cao mới!
Trong phòng luyện công, anh ngồi trên mặt đất. Lúc này, anh cảm thấy mỗi tế bào trên cơ thể mình đều đang hít thở. Cho nên, những nguồn năng lượng kỳ lạ mà anh vừa có được nhân cơ hội khuếch tán ra toàn cơ thể anh rồi bị từng tế bào hấp thụ.
Nguồn năng lượng này là do một vị tổ tông Thiên Tiên nào đó của Phi Liêm truyền lại. Có thể nói nó là một loại năng lượng có thể tái cấu trúc gen của con người, là mật mã mở ra sự tiến hoá.
Lúc này, tế bào của anh đang học mật mã đó, sau đó lợi dụng nó để làm cơ thể mạnh hơn!
Đó là những thay đổi nhỏ, chậm rãi nhưng lại rất sâu sắc! Anh ngồi như vậy tám tiếng liền. Cuối cùng, anh thấy cơ thể mình sinh nhiệt, thể chất được nâng lên rõ rệt!
Sức mạnh của anh, khả năng kháng đòn và lực đánh, tốc độ phản xạ của hệ thần kinh, mật độ xương, sự dẻo dai của gân cốt đều được nâng cao.
Khả năng tăng cường thể chất này có thể tồn tại trong một thời gian dài. Hiện giờ mới chỉ có tám tiếng mà đã thấy sự thay đổi rõ rệt. Vậy thì một tháng, rồi một năm sau thì sao?
Ngô Bình sáng mắt lên, lẩm bẩm: “Phi Liêm lỗ nặng rồi! Kho báu ở ngay trước mắt mà không biết tận dụng!”
Sau đó, anh đi vào trong sân tu luyện Đoàn Thể Thuật.
Nhóm động tác thứ năm của Đoàn Thể Thuật cực kỳ khó. Trước đó, anh mới luyện thành một lần. Giờ anh dồn sức, một lúc luyện được thêm hai lần hoàn chỉnh nữa. Nhờ việc thể chất được cải thiện nên việc luyện Đoàn Thể Thuật cũng trở nên dễ dàng hơn, tốc độ luyện thành nhanh hơn!
Trước khi trời sáng, Ngô Bình về phòng nghỉ ngơi, anh ngủ một mạch đến giờ ăn sáng. Sau khi gen tiến hoá, cần phải nghỉ ngơi đầy đủ. Cho nên từ giờ đến lúc quá trình tiến hoá gen hoàn thành thì ngày nào anh cũng sẽ ngủ đủ giấc.
Sau khi ngủ dậy, Ngô Bình thấy một cuộc gọi nhỡ. Anh nhìn tên người gọi thì đó là cuộc gọi của Hạ Lam.
Hạ Lam là cô gái mà anh cứu mạng ở huyện Minh Dương. Cô ấy cũng ở phố Lệ Thuỷ, trùng hợp là hàng xóm của anh.
Cô ấy gọi có việc gì sao?
Nghĩ ngợi một lát, anh bấm số gọi lại. Điện thoại reo chừng bảy tám giây sau mới có người bắt máy. Sau đó trong điện thoại vọng tới một giọng nam: “Ai đấy?”, giọng nói nghe rất lạnh lùng và không lịch sự.
Ngô Bình đáp: “Tôi tìm Hạ Lam, anh là ai vậy?”
Đối phương cười lạnh: “Hạ Lam? Hai người quen nhau sao?”
Ngô Bình: “Chúng tôi là bạn bè, tôi còn ở sát vách”.