Chương 1390
Lục Nhiễm Trần: “Được”.
Ông Hoa: “Nhóc con, chúng ta cùng về Đường Môn. Tôi muốn biết có phải cậu thực sự chữa được cho Đường Môn Canh Tổ hay không”.
Ngô Bình: “Được, chúng ta cùng về”.
Trước khi xuất phát, Ngô Bình thông báo trước với Đường Băng Vân. Nửa tiếng sau anh lên máy bay, bay về phía trụ sở Đường Môn.
Anh đã rời Đường Môn chừng nửa tháng rồi. Đường Băng Vân rất nhớ anh, vừa nhìn thấy anh là ào vào lòng nũng nịu: “Cậu chủ Ngô, cậu chủ ra ngoài sống rất vui sao?”
Ngô Bình đảo mắt, đáp: “Anh suýt thì toi cái mạng đấy chứ đâu ra mà vui?”
Đường Băng Vân kinh ngạc: “Có chuyện gì vậy?”
Ngô Bình liền đem chuyện anh giết Ma Đô, đắc tội với Mã Huyền kể lại cho cô ấy nghe.
Đường Băng Vân nghe xong thì giận dữ nói: “Đâu ra cái lí lẽ này! Mã Huyền đó bắt nạt người quá đáng! Đợi Canh Tổ xuất quan, em sẽ xin người truy sát Mã Huyền!”
Ngô Bình cười đáp: “Xem ra em rất tin tưởng vào y thuật của anh”.
Đường Băng Vân: “Đương nhiên, anh chắc chắn sẽ chữa được cho Canh Tổ!”
Hai người họ đi tới biệt viện của Ngô Bình ở nhà họ Đường thì thấy Đường Huyền và Đường Quý đều đang ở đó. Họ đang giúp Ngô Bình quét sân và nhổ cỏ dại.
Nhìn thấy Ngô Bình, Đường Huyền vội vã chạy tới chào: “Anh Ngô, hay tin anh sắp về nên tôi và Đường Quý tới giúp anh dọn sân một chút”.
Ngô Bình cười đáp: “Anh khách sáo quá rồi”.
Đường Quý vẻ mặt nịnh bợ nói: “Anh Ngô, sau này có việc gì cứ gọi nhé. Tôi rảnh lắm”.
Ngô Bình không có ấn tượng tốt về Đường Quý. Anh đáp: “Không cần qua đây thường xuyên đâu”.
Đường Quý ngượng ngùng, chỉ đành cười gượng.
Ngô Bình hỏi Đường Huyền: “Cảm giác thế nào rồi?”
Đường Huyền đáp: “Không còn ảo giác nữa, hồi phục gần như bình thường rồi”.
Ngô Bình: “Thêm nửa tháng nữa là sẽ được như trước kia”.
Đường Huyền: “Nếu anh đã nói vậy thì chắc chắn sẽ hồi phục”.
Họ đi vào trong nhà ngồi nói chuyện. Đường Huyền nói: “Anh Ngô, tôi đã bàn với mẹ. Sau này chúng tôi sẽ đứng về phía Băng Tiên”.
Ngô Bình có ơn cứu mạng họ, mà Đường Băng Vân lại là người của anh nên họ lựa chọn như vậy cũng không có gì kì lạ.
Ngô Bình nói: “Cảm ơn hai người”.
Đường Băng Vân cười nói: “Chồng, anh nghỉ chút đi rồi lát mình đi gặp ông”.
Đường Thiên Tuyệt biết Ngô Bình đã về nên muốn gặp anh.
Ngô Bình gật đầu, sau đó hàn huyên thêm vài câu rồi cùng Đường Băng Vân đi gặp Đường Thiên Tuyệt.
Nơi ở của Đường Thiên Tuyệt cách đây không xa, họ đi vài bước là tới.
Hai người tới nơi thì thấy Đường Thiên Tuyệt đang tập hít thở trong sân. Ngô Bình vừa nhìn đã biết ông ấy đang tu luyện bài hít thở ngồi.
Đường Thiên Tuyệt thu dáng lại rồi cười nói: “Hai đứa vào đây”.