Chương 1426
Lạc Trường Sinh: “Chủ nhân, chúng ta trực tiếp tấn công đến nhà lão luôn ạ?”
Ngô Bình: “Ừm, đánh nhanh rút gọn”.
Lạc Trường Sinh gật đầu: “Hôm nay là ngày kết hôn của Oda Tamura, chúng ta đến tiễn lão lên đường luôn”.
Ngô Bình: “Lão già này vẫn lấy vợ tiếp à?”
Lạc Trường Sinh nói: “Không chỉ lấy vợ, mà vợ lão còn trẻ măng ấy”.
Ngô Bình lạnh giọng nói: “Ngày xưa, lão đã sát hại bao bách tính của Viêm Long, hôm nay tôi lấy mạng lão coi như trả thù cho các oan hồn đã mất”.
Nói đến đây, Ngô Bình chợt nhớ ra điều gì đó rồi nhắn tin cho Diệp Huyền, hỏi tên người Đông Doanh đã sát hại bố mẹ anh ta.
Diệp Huyền nhắn lại ngay: “Tiền bối, người hỏi làm gì ạ?”
Ngô Bình: “Tôi đang ở Đông Doanh nên muốn nghe ngóng thử”.
Diệp Huyền: “Hai người đó đều là Nhẫn Thánh, một người là Mitsuru, người còn lại là Shosuke”.
Ngô Bình hỏi Lạc Trường Sinh: “Ông có biết hai người này không?”
Lạc Trường Sinh lắc đầu: “Chắc toàn người trẻ tuổi nên tôi không rõ”.
Ngô Bình gọi Hoshi: “Hoshi, thầy của các cô là một Nhẫn Vương, các cô có biết Mitsuru và Shosuke không?”
Hoshi ngẩn ra rồi đáp: “Mitsuru là sư phụ của thầy tôi, còn Shosuke là sư thúc của thầy tôi”.
Ngô Bình nói: “Trùng hợp thế à!”
Anh nói tiếp: “Hoshi, bảo với thầy cô là tôi rất muốn gặp hai người kia”.
Hoshi nói: “Vâng, tôi sẽ báo cho thầy ngay”.
Hoshi lui xuống, Lạc Trường Sinh nói: “Chủ nhân, người định giết hai người đó ư?”
Ngô Bình: “Họ đã giết con trai và con dâu của sư huynh tôi”.
Lạc Trường Sinh gật đầu: “Nếu là hai Nhẫn Vương thì tôi sẽ đi cùng chủ nhân để xử lý”.
Ngô Bình: “Không cần đâu, có hai Võ Thần thì nhằm nhè gì”.
Sau đó, Ngô Bình và Lạc Trường Sinh lên xe đến quận Aichi.
Đây là quận đứng tốp ba về kinh tế ở Đông Doanh, nhân khẩu hơn bảy triệu dân, ở đây có rất nhiều xí nghiệp nổi tiếng.
Oda Tamura chiếm được quận này đủ thấy thực lực mạnh cỡ nào.
Xe đi giữa chừng thì Ngô Bình hỏi: “Ông Lạc, giết Oda Tamura rồi, ông ó thể chiếm được Aichi và Shizuoka không?”
Lạc Trường Sinh: “Đứng sau Oda Tamura có nhiều thế lực mạnh lắm, dù giết được lão rồi thì cùng lắm tôi chỉ thâm nhập được chút thôi, chứ chưa chiếm hoàn toàn được”.
Ông ta ngập ngừng một lát rồi nói tiếp: “Nhưng chắc có thể lấy được một phần Aichi”.
Ngô Bình gật đầu: “Thế đừng bỏ lỡ cơ hội, chiếm nhiều vào”.
Lạc Trường Sinh: “Vâng”.
Lúc này, có một căn nhà rất lớn ở vùng quê của Aichi, hiện đang có rất nhiều khách khứa ở đây.