Chương 1448
Ngô Bình: “Dự án Giang Nam Thành dự kiến sẽ phải đầu tư hết 300 tỷ trong 10 năm đầu. Có người đã tính được rằng giá đất của Giang Nam Thành tính thêm các toà kiến trúc nữa phải lên đến 400 tỷ. Mấy năm gần đây, ngân hàng vẫn muốn bán đấu giá Giang Nam Thành, nhưng vì quy mô quá lớn và tổng giá trị quá cao nên chưa làm được”.
“Nếu chúng ta có thể mua nốt hai phần ba cổ phần còn lại rồi tiếp tục khai phá thì kiểu gì cũng kiếm to”.
Vạn Lộ Khả cười trừ: “Khai phá Giang Nam Thành cũng từng là mong muốn của tôi, nhưng sau nhiều lần thử sức, tôi phát hiện mình không làm được”.
Ngô Bình nói: “Giờ khác rồi, có tôi giúp cô mà”.
Vạn Lộ Khả nhìn thẳng vào mắt anh: “Anh Ngô, anh giúp được tôi ư?”
Ngô Bình: “Tôi sẽ giúp cô trong âm thầm và đầu tư tiền cho cô. Ngoài ra, tôi còn mời một nhân vật lớn hợp tác với cô, tu vi của người này cao lắm, Thần Huy không dám động đến đâu”.
Ngô Bình đang nhắc đến người anh kết nghĩa Lục Nhiễm Trần của mình.
Vạn Lộ Khả sáng mắt lên nói: “Anh Ngô, điều kiện của anh là gì?”
Ngô Bình: “Chúng ta bắt tay mua nốt cổ phần của Giang Nam Thành, tôi bỏ tiền nên được nắm quyền, được không?”
Vạn Lộ Khả không chút do dự mà đồng ý ngay: “Được”.
Ngô Bình nâng chén: “Quyết định thông minh đấy, cạn!”
Lý Quảng Long nhìn mà thèm: “Không có phần của anh à?”
Ngô Bình cười nói: “Lát em sẽ cho anh thêm hai công thức thuốc nữa”.
Lý Quảng Long mừng rỡ: “Được!”
Sau đó, Ngô Bình gọi cho Lục Nhiễm Trần, điện thoại vang lên giọng ông ấy: “Gọi anh có việc gì thế? Anh đang bận lắm”.
Ngô Bình: “Có một người đẹp muốn cùng đi ăn với anh, anh đi không?”
Lục Nhiễm Trần: “Ta sẽ lập tức tới ngay”.
Ngô Bình: “Đại ca, nếu anh đang bận thì không phải đến đâu”.
Lục Nhiễm Trần: “Bớt phí lời đi, nổ địa chỉ”.
Khoảng hai mươi phút sau, Lục Nhiễm Trần đã đến nơi. Ngô Bình giới thiệu Vạn Lộ Khả với ông ấy: “Đại ca, có chuyện này em muốn nhờ anh. Công ty của chúng ta sắp tới sẽ hợp tác với cô chủ Vạn, sau này anh hãy phụ trách đảm bảo an toàn cho cô ấy”.
Lục Nhiễm Trần thấy Vạn Lộ Khả vừa trẻ vừa đẹp thì trong lòng vô cùng vui mừng, lập tức đáp: “Sư đệ yên tâm, ta nhất định sẽ bảo vệ an toàn cho cô chủ Vạn!”
Ngô Bình: “Cô chủ Vạn, sau này có đại ca tôi rồi, sẽ không kẻ nào dám làm hại cô. Nếu có bất cứ vấn đề gì, cô cũng có thể liên lạc với tôi”.
Đúng lúc này, bên ngoài có tiếng ô tô phanh gấp. Nghe thấy âm thanh này, đột nhiên Vạn Lộ Khả trở nên lo lắng, nói: “Bọn chúng tìm thấy tôi rồi!”
Ngô Bình hỏi: “Ai cơ?”
Vạn Lộ Khả: “Đám người nhà họ Tiền”.
Ngô Bình lập tức nhớ ra gã đàn ông tên là Tiền Tiến lần trước. Anh hỏi: “Kẻ đó tên là Tiền Tiến phải không?”
Vạn Lộ Khả: “Đúng vậy, bố hắn ta tên là Tiền Trường Hào, từng là quản gia nhà tôi. Năm đó ông nội tôi linh cảm được mình sắp có chuyện chẳng lành nên đã đem một số cổ vật quý hiếm mà mình sưu tầm được giao cho bố tôi bảo quản. Bố tôi sau đó lại đưa cho người quản gia tên Tiền Trường Hào này cất giữ. Sau này bố mẹ tôi đều mất trong tai nạn giao thông, Tiền Trường Hào đã chiếm luôn số cổ vật đó làm của riêng”.