Chương 1580
Anh vội vã giật lấy cái đùi trong tay cô gái, nói: “Cô không được ăn, ăn nhiều sẽ rất khó chịu”.
Cô gái ngẩn người: “Sao anh biết tôi không được phép ăn nhiều?”
Ngô Bình đáp: “Tôi là bác sĩ nên đương nhiên là biết”.
Cô gái khẽ thở dài: “Nhưng tôi thèm ăn lắm. Tôi đói lắm, khó chịu thì kệ khó chịu đi. Tôi chịu được”.
Ngô Bình vứt miếng đùi gà trở lại, nói: “Vấn đề của cô không chỉ nằm ở dạ dày mà còn ở đường ruột”.
Cô gái mặt biến sắc hỏi: “Đường ruột của tôi có vấn đề sao?”
Ngô Bình: “Có lẽ cô rất ít được ăn, chỉ uống nước dinh dưỡng đúng không?”
Cô gái gật đầu: “Đúng vậy, có lúc còn phải truyền dịch”.
Ngô Bình: “Cho nên đường ruột của cô dần thoái hoá, phát triển không bình thường. Hơn nữa, trong đường ruột của cô còn có một khối u”.
Cô gái mặt trắng bệch hỏi: “Là khối u ác tính sao? Liệu tôi có chết không?”
Ngô Bình: “Tạm chưa chết ngay nhưng cũng không lâu đâu”.
Cô gái nghe xong thì bật khóc rất lớn, trông cô ấy khóc vô cùng thương tâm.
Ngô Bình bị âm lượng tiếng khóc của cô ấy doạ cho giật nảy mình. Anh vội vã nói: “Có điều, nếu tôi giúp cô thì cô sẽ không chết đâu”.
Cô gái sững lại, sau đó giận dữ nhìn anh: “Anh đang trêu tôi sao?”
Ngô Bình nhìn cô gái kia, đáp: “Muốn tôi giúp cô cũng được thôi. Nhưng trước tiên nói cho tôi biết tên cô đã. Cô là gì của nhà họ Quách?”
Cô gái chớp chớp mắt, đáp: “Tôi tên Mộ Dung Kiều, chủ nhân nhà họ Quách là ông ngoại tôi”.
Ngô Bình hơi ngạc nhiên, đáp: “Cô đẹp thế này, tôi còn tưởng cô là hoa hậu Đông Nam Á”.
Mộ Dung Kiều có vẻ không phục, bĩu môi đáp: “Body tôi đẹp hơn cô đó”.
Ngô Bình nhìn cô gái một lượt, đáp: “Quả thực body không tồi”.
Mộ Dung Kiều vội vã hỏi Ngô Bình: “Anh nói anh giúp được tôi phải không?”
Ngô Bình nghĩ một lát rồi đáp: “Tật này của cô rất khó chữa, cần trị liệu trong thời gian dài”.
Anh không nói dối, tình trạng của cô ấy khá phức tạp, cần trị liệu trong thời gian dài mới có thể hồi phục.
Mộ Dung Kiều sáng mắt lên: “Nói vậy thì anh có thể chữa khỏi bệnh của tôi phải không?”
Ngô Bình: “Phí lời, tôi là thần y đấy!”
Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.
Mộ Dung Kiều cười đáp: “Vậy thì tốt quá! Nếu anh chữa được bệnh của tôi thì bố tôi sẽ hậu tạ anh hậu hĩnh!”
Ngô Bình bắt đầu đi tìm đồ ăn ngon. Anh ăn còn Mộ Dung Kiều ngồi cạnh mắt chớp nhay nháy.
Anh vừa ăn vừa hỏi: “Mộ Dung Kiều, tôi nghe nói cô cả nhà họ Quách và người nhà họ Lý sẽ kết hôn với nhau?”
Mộ Dung Kiều: “Đúng vậy, có điều đó là chuyện xưa như diễm rồi. Hiện giờ nhà họ Lý đang dần rút khỏi Đông Nam Á. Cho nên chị họ sẽ không liên hôn với nhà họ Lý nữa đâu”.
Ngô Bình sững người: “Không gả cho nhà họ Lý nữa sao?”
Mộ Dung Kiều: “Đương nhiên rồi, chị họ sớm đã mang trong mình giọt máu của đường chủ Hình của Hắc Thiên Giáo rồi”.
Giọt máu của đường chủ Hình của Hắc Thiên Giáo?