Chương 1774
Ngô Bình cười đáp: “Được”.
Đế Tân đưa cho anh một túi tiền nói: “Sau này loại đan dược này cậu cố gắng luyện nhiều một chút, càng nhiều càng tốt!”
Ngô Bình: “Được, chỉ cần tìm được dược liệu là tôi sẽ luyện ngay, chúng ta hợp tác vui vẻ nhé!”
Đế Tân cười ha ha rồi bay đi.
Không lâu sau, Đường Thiên Tuyệt tới.
“Ngô Bình, có chuyện này ông muốn bàn với cháu”, ông ấy nói.
Ngô Bình vội đáp: “Xin ông cứ nói”.
Đường Thiên Tuyệt: “Hiện tại Đường Môn đang tập trung chủ yếu vào Địa Tiên Giới. Nhưng chỉ có mình Canh Tổ trấn giữ ở đó thì thế lực hơi mỏng. Không biết liệu cháu có thể chữa bệnh cho cả Đông Tổ không?”
Ngô Bình gật đầu đáp: “Đương nhiên là được”.
Đường Thiên Tuyệt mừng rỡ: “Được! Tối nay chúng ta đi gặp Đông Tổ nhé!”
Đông Tổ của Đường Môn tên thật là Đường Trấn Đông, là người nhà họ Đường từ thời vua Đường. Ông ta đã tu luyện đến cảnh giới thứ ba của Địa Tiên nhưng trong lúc tu luyện bị rơi vào huyễn cảnh, đến giờ vẫn chưa tỉnh lại được.
Đường Thiên Tuyệt đi chuẩn bị, Ngô Bình thì quay sang nói với Đường Băng Vân: “Băng Vân, xem ra ông nội em muốn dùng Đường Trấn Đông này để cân bằng thế lực với Đường Thái Canh”.
Đường Băng Vân đáp: “Nói gì thì nói, ông em vẫn là môn chủ. Mặc dù ông ấy có thể không để ý đến thế lực của Canh Tổ nhưng cũng không thể không đề phòng. Hơn nữa nếu Đông Tổ hồi phục thì cũng là chuyện tốt với Đường Môn”.
Ngô Bình: “Nhưng em có từng nghĩ nếu Đông Tổ hồi phục rồi thì Đông Tổ và Canh Tổ ai sẽ trở thành người nắm quyền lực chính?”
Đường Băng Vân cười đáp: “Đó không phải việc chúng ta cần suy nghĩ. Cứ mặc kệ cho họ đau đầu đi”.
Ngô Bình: “Tốt nhất là em kể lại cho anh nghe một lượt những chuyện liên quan đến Đông Tổ này”.
Đường Băng Vân: “Đông Tổ là thiên tài đầu tiên của Đường Môn. Đông Tổ tài năng xuất chúng, mới hai mươi lăm tuổi đã vào Địa Tiên Giới. Thời loạn An Sử, ông ấy âm thầm giúp đỡ Đường chủ Lý Long Cơ nên bị phe đối nghịch ra tay ám hại. Khi đột phá từ cảnh giới ba lên cảnh giới bốn của Địa Tiên, ông ấy bị lạc vào huyễn cảnh”.
Ngô Bình: “Nếu bị mắc kẹt trong huyễn cảnh thì thể chất sẽ không biến đổi nhiều. Ông ấy sẽ không bị ảnh hưởng nhiều bởi thời gian”.
Anh nói tiếp: “Anh vẫn chưa biết rốt cuộc ông ấy lạc vào huyễn cảnh như thế nào. Giờ chỉ có thể thử thôi”.
Đường Băng Vân gật đầu: “Anh cứ cố gắng hết sức là được, cho dù không thành công thì ông nội cũng sẽ không trách anh đâu”.
Mấy tiếng sau, Đường Thiên Tuyệt quay lại. Ông ấy đích thân đưa Ngô Bình và Đường Băng Vân đến một vùng núi sâu và hiểm trở.
Nơi ở của Đông Tổ cũng ẩn dật như nơi ở của Canh Tổ vậy. Phải đi rất nhiều con đường vòng vèo mới một hang núi.
Sâu trong hang là lối vào một ngôi mộ cổ. Trong mộ có một người thanh niên tóc trắng đang ngồi thiền trong quan tài đá. Trải qua hàng nghìn năm nên tóc và móng tay người đó cũng từ từ dài ra. Tính đến nay, tóc người đó đã dài tới hơn chục mét, được người ta đặt lên một chiếc kệ.