Chương 2264
Aoki Shenba và Qủy Túc ở bên cạnh đều sợ đến ngây người, đứng im tại chỗ. Không ngờ Ma Thần lại bị giết, trời ơi, rốt cuộc anh là ai?
Ngô Bình vung tay, kéo Giảo Hồn liền cắt Aoki Shenba làm hai, khiến ông ta chết ngay tại chỗ.
Viêm Dương liền tóm lấy nguyên thần còn sót lại của ông ta, ném vào lò luyện Minh Thần, luyện thành ba mươi mấy viên Sinh Mệnh Đan.
Qủy Túc hoảng sợ, run lên cầm cập.
Ngô Bình nhìn gã ta cười: “Đừng sợ, tôi không giết ông. Nghiêm Kim Lương thuê ông giết người chắc cho ông không ít tiền nhỉ?”
Qủy Túc quỳ xuống đất, run run nói: “Đúng vậy, đã đưa cho tôi sáu mươi tám tỷ đô”.
Ngô Bình gật đầu: “Ông hãy chuyển số tiền này vào tài khoản tôi chỉ định, tôi sẽ tha chết cho ông”.
Qủy Túc đâu dám từ chối, ngoan ngoãn gọi điện cho người chuyển tiền ngay.
Chưa đầy mười phút, tiền được chia thành hơn mười nghìn khoản, lần lượt được chuyển đủ vào tài khoản.
Ngô Bình mỉm cười, nói: “Ông hãy đến tìm Nghiêm Kim Lương, nói rằng phải thêm tiền. Nếu gã ta không thêm tiền thì các ông sẽ giết toàn bộ gia tộc của gã ta”.
Qủy Túc lắp bắp hỏi: “Cần bao nhiêu?”
Ngô Bình: “Đòi thêm năm mươi tỷ nữa. Dù gì thì cũng không bao nhiêu tiền”.
Qủy Túc nói: “Được, tôi nhất định sẽ làm theo”.
Ngô Bình: “Đừng nghĩ chuyện chạy trốn, tôi sẽ cho người giám sát ông”.
Anh nói xong thì nói với Viêm Dương: “Ngươi đi theo ông ta”.
Qủy Túc rời khỏi, gã ta đã kinh sợ, không dám dở trò gì mà đến tìm thẳng Nghiêm Kim Lương.
Lúc này đám người Nghiêm Kim Lương đang chờ tin tức.
Qủy Túc bỗng xuất hiện, lạnh lùng nói: “Bọn tao lại một lần nữa toàn quân diệt vong, đối phương đã biết mấy do bọn mày gây ra, anh ta cảnh cáo rằng, ngày mai sẽ giết hết cả tộc của bọn mày”.
Tất cả sợ đến ngớ người, giết hết cả gia tộc.
Nghiêm Kim Lương ngồi bệt xuống ghế lại, ánh mắt đờ đẫn, thầm nghĩ: “Thôi xong rồi”.
“Có điều”. Qủy Túc đổi giọng, tiếp tục nói: “Nếu bọn mày đưa thêm năm mươi tỷ nữa thì tao đảm bảo sẽ gi3t chết tên tiên quân đó”.
Mọi người đều thấy tuyệt vọng, đã mất sáu mươi tám tỷ rồi, giờ thêm năm mươi tỷ nữa thì hết sạch gia sản của bọn họ mất.
Nghiêm Kim Lương nghiến răng, hỏi: “Có chắc chắn thành công không?”
Qủy Túc thầm nghĩ “thành công được mới lạ”, gã ta nói: “Đương nhiên, tao đã thăm dò gốc gác của đối phương kỹ rồi, lần này ra tay thì tao chắc chắn một trăm phần trăm”.
Nghiêm Kim Lương hít một hơi thật sâu, nói với mọi người: “Các vị, lúc này chúng ta đã không còn đường lui nữa rồi, góp tiền đi”.
Cuối cùng Qủy Túc lại cầm đi năm mươi tỷ đô nữa. Lúc đi gã ta nói với Nghiêm Kim Lương: “Trước khi trời sáng tao sẽ quay lại”.
Đương nhiên Qủy Túc sẽ không quay lại, gã ta ra khỏi cửa thì đến gặp Ngô Bình ngay, sau đó chuyển năm mươi tỷ đô vào tài khoản được chỉ định.