Chương 2356
Ngô Bình đẩy cửa tháp Vạn Duy để vào tầng một.
Chân anh vừa đi vào trong thì đột nhiên cảm thấy phía trước có ánh sáng. Anh nhìn vào hư không thì thấy vô số vòng xoáy năng lượng. Những vòng xoáy này trông rất thật, đến nỗi tay anh có thể chạm vào! Năng lượng do chúng nhả ra nồng đặc và thuần khiết hơn năng lượng mà anh cảm nhận được bên ngoài rất nhiều!
“Năng lượng thật là thuần khiết”, anh kinh ngạc thốt lên. Sau đó Ngô Bình phát hiện ra những năng lượng này đa số là hạ phẩm. Mặc dù là hạ phẩm nhưng cũng đã là hiếm có rồi.
Ngô Bình không dừng lại đó mà bước lên cầu thang đi lên tầng. Anh vừa đặt chân lên cầu thang lên tầng hai là đột nhiên cảm nhận được một áp lực kinh hoàng đè nặng lên cả cơ thể và tinh thần anh.
Cũng may là đối với Ngô Bình thì áp lực này cũng không quá mạnh. Anh ngẩn ra một lát rồi tiếp tục leo lên tầng hai.
Đi hết cầu thang, anh lên được tầng thứ hai của tháp. Ở tầng này, anh nhìn thấy những vòng xoáy năng lượng. Những vòng xoáy năng lượng này cũng vô cùng chân thực, chỉ cách anh một tấc.
Đáng tiếc là năng lượng này không đủ sức hấp dẫn Ngô Bình. Anh liền tiếp tục đi lên bậc thang để tới tầng tiếp theo.
Lần này, áp lực lại lớn hơn tầng dưới khiến Ngô Bình cảm thấy rất mất sức.
Anh lẩm bẩm: “Có lẽ áp lực này liên quan đến tu vi của mỗi người. Áp lực mà Vân tổ phải chống lại còn lớn hơn áp lực này của mình nhiều. Cho nên ông ấy chỉ có thể ở lại tầng hai”.
Anh khẽ gầm gừ sau đó bước lên bậc thứ nhất rồi dần dần di chuyển lên trên. Cuối cùng, Ngô Bình cũng lên tới được tầng ba.
Ở tầng số ba, cuối cùng anh cũng nhìn thấy được năng lượng thượng phẩm, bao gồm cả Thuần Dương Tiên Lực, Âm Dương Thần Lực bên trong!
“Năng lượng ở đây đều là thượng phẩm. Vậy còn tầng bốn và tầng năm thì sao?”
Tim anh đập nhanh hơn, đi về phía cầu thang. Khi anh vừa đặt chân lên bậc cầu thang thì suýt nữa bị áp lực đè bẹp. Xương anh kêu răng rắc, võ hồn cũng gào thét, sức chịu đựng của mỗi tế bào đều bị đẩy lên cực hạn!
“Bịch”.
Cuối cùng anh cũng bước lên được bậc đầu tiên, tiếp đó là bậc thứ hai, thứ ba. Mỗi bước đi đều chậm như sên bò. Đến bậc thứ năm, anh phải dừng lại nghỉ.
Bên ngoài tháp Vạn Duy, Vân Phi Dương thấy tầng ba tháp sáng lên thì mắt cũng sáng lên theo.
Một người đàn ông đi tới, hai mắt bịt vải đen, dáng người mảnh khảnh, mặc áo choàng màu đen. Người này khí chất sắc như kiếm, khiến người khác không dám tới gần.
Người này nói: “Bố, tư chất của người này đúng là khiến người ta kinh ngạc. Không ngờ cậu ta lại lên được tới tầng ba”.
Vân Phi Dương đáp: “Không, cậu ấy đang leo lên tầng bốn rồi”.
Người đàn ông mặc áo choàng kinh ngạc: “Tầng bốn ư? Đó là nơi chứa năng lượng vương phẩm thực sự!”
Vân Phi Dương: “Chàng trai này tiền đồ cực kỳ rộng mở. Vân Thị ta có lẽ phải nhờ cậu ấy mới vùng lên được”.
Người đàn ông mặc áo choàng: “Bố à, con cũng chưa từng được thấy năng lượng vương phẩm. Nó rốt cuộc là gì vậy?”
Vân Phi Dương: “Năng lượng vương phẩm là năng lượng nằm ở lõi của không gian tầng cao hơn. Sự huyền diệu của nó thì chỉ có người hút được nó mới hiểu hết được”.