Chương 2565
Liễu Phiêu Phiêu cười đáp: “Là hai chị em chúng tôi vinh hạnh được gặp sư huynh mới phải. Ngô sư huynh, nghe nói anh tinh thông Đan đạo lắm phải không?”
Ngô Bình đáp: “Không dám nhận, tôi chỉ biết sơ sơ mà thôi”.
Liễu Phiêu Phiêu đột nhiên cúi người chắp tay nói với anh: “Tiểu muội có việc cầu xin giúp đỡ!”
Ngô Bình đáp: “Cô Liễu có gì cứ nói thẳng, không cần đa lễ”.
Liễu Phiêu Phiêu đáp: “Ngô sư huynh, liệu anh có thể giúp chúng tôi luyện một loại đan dược gọi là Hoá Ma Đan được không?”
Ngô Bình: “Hoá Ma Đan?”
Liễu Phiêu Phiêu gật đầu, dùng hai tay đưa cho Ngô Bình một phiến ngọc, bên trên có khắc tiên văn. Đó là một công thức luyện đan.
Nhìn thấy công thức luyện đan này, Ngô Bình trong lòng thầm phấn khích. Có thể viết ra công thức luyện đan này chắc chắn phải là một thiên tài Đan đạo!
Thế nhưng, ngoài mặt anh vẫn không thể hiện cảm xúc gì mà chỉ hỏi lại: “Đây là công thức luyện Hoá Ma Đan sao?”
Liễu Phiêu Phiêu đáp: “Đúng vậy, loại đan dược này sư huynh có thể giúp chúng tôi luyện được không?”
Ngô Bình cười đáp: “Có thể cho tôi biết loại đan dược này luyện cho ai dùng được không?”
Liễu Phiêu Phiêu vẻ mặt như buồn hẳn đi, đáp: “Là đại sư tỷ của Ngọc Nữ Môn chúng tôi”.
Cũng giống như vị trí đại sư huynh của kiếm phái Thục Sơn, Ngọc Nữ Môn cũng có một vị đại sư tỷ. Năm đó, danh tiếng của vị đại sư tỷ này nổi lên như mặt trời mới mọc, thậm chí có thể sánh ngang với tiếng tăm của Ngô Bình hiện tại.
Ngô Bình: “Ồ? Đại sư tỷ của các cô bị tâm ma nhốt lại đúng không?”
Liễu Phiêu Phiêu thở dài đáp: “Đúng vậy. Đại sư tỷ từng là hy vọng của Ngọc Nữ Môn chúng tôi, chỉ đáng tiếc là trong lúc tu luyện xảy ra sự cố, vô tình nuôi lớn một ma đầu rất mạnh trong tâm trí. Ban đầu, ma đầu đó rất có ích cho việc tu luyện của đại sư tỷ nhưng về sau, đại sư tỷ lại phải đem toàn bộ sức mạnh ra để trấn áp nó. Đến nay, đại sư tỷ có lẽ sắp không kiên trì được nữa rồi”.
Ngô Bình: “Cho nên cô cho rằng Hoá Ma Đan có thể giúp đại sư tỷ cô?”
Liễu Phiêu Phiêu gật đầu: “Ngô Bình huynh, liệu có thể giúp chúng tôi luyện loại Hoá Ma Đan này không?”
Ngô Bình: “Có thể, có điều loại đan dược này tôi chưa từng luyện trước đây. Trong tay không có gạo thì khó mà nấu thành cơm được”.
Liễu Phiêu Phiêu vội vàng đáp: “Thực ra chúng tôi sớm đã chuẩn bị đầy đủ dược liệu rồi. Nếu giờ sư huynh có thời gian, xin hãy đi cùng chúng tôi tới Ngọc Nữ Môn một chuyến”.
Ngô Bình thực ra cũng đang suy nghĩ đến việc luyện một loại đan dược tương tự như Hoá Ma Đan này. Giờ có được công thức, anh lại càng quyết tâm hơn nữa. Ở chùa Đại Thiền còn rất nhiều hoà thượng bị tà ma nhập đang chờ anh cứu chữa.
Suy nghĩ một lát, anh nói: “Thế này đi, ba ngày nữa hai người tới đây đợi tôi”.
Hai cô gái mừng rơn, cảm ơn lia lịa.
Sau khi hai cô gái đi khỏi, Ngô Bình lẩm bẩm một mình: “Dược liệu trong tay mình có lẽ đủ để luyện, về thử xem sao!”
Về đến nhà, anh lập tức đi thu thập dược liệu rồi bắt đầu luyện thử Hoá Ma Đan.