Chương 2785
Kiếm hồn của Ngô Bình đã quen với điều này, lập tức trốn xuống dưới Đạo Thụ. Chú lực kia vừa đuổi theo, Đạo Thụ liền rung chuyển, sinh ra một vòng xoáy năng lượng rồi nuốt chửng chú lực.
Đòn đầu tiên thất bại, thế là luồng sáng xanh thứ hai, ba, tư tiếp tục đánh xuống. Ánh sáng xanh này đều là chú lực mạnh. Tất cả chúng đều bị vòng xoáy nuốt chửng.
Chú lực dường như vẫn không bỏ cuộc, liền phóng một lần ba mươi chín chú lực, gần như rút cạn chính mình.
Ngô Bình lặng lẽ quan sát, chờ đến khi Đạo Thụ hấp thụ ba mươi chín chú lực, lá cây rung lạo xạo, một luồng chú lực thuần khiết rót vào cơ thể anh.
Hỗn Nguyên Tiên Lò lập tức hấp thụ chú lực này rồi hoà vào Hỗn Nguyên Tiên Lực.
Ngô Bình khẽ mỉm cười. Anh bước ra ngoài, đến một căn phòng bằng đá rồi đẩy cửa bước vào. Trong phòng có đặt hương án, trên hương án có một nhóm hư ảnh năng lượng hình người, nửa thực nửa hư. Đó chính là thứ phát ra chú lực, là một chú linh!
Chú linh biến thành từ phù chú mạnh thông qua Linh Biến, có thể tự hoàn thiện, uy lực mạnh cực kỳ. Nếu Ngô Bình không được Đạo Thụ bảo vệ thì chắc chắn không phải là đối thủ của nó.
Lúc này, anh vươn tay về phía chú lực. Chú lực khủng khiếp ấy liền nổ tung, chú linh giãy giụa phản kháng. Song trước đó nó đã tiêu hao chín phần chú lực, yếu ớt vô cùng, một đòn sấm sét của Ngô Bình đã khiến nó không chống trả được nữa.
Thần niệm của Ngô Bình đánh vào cốt lõi chú linh, sử dụng Lệnh Thần Thuật, nhanh chóng khống chế được ý chí của chú linh.
Chỉ vài phút sau, chú linh đã bị Hỗn Nguyên Tiên Lò nuốt chửng.
Chú lực mà Ngô Bình hút vào trước đó lại nạp thêm chú linh vào. Được Hỗn Nguyên Tiên Lực nuôi dưỡng, nó ngưng tụ thành hình dạng của một cô bé với hai bím tóc, đáng yêu vô cùng.
Cô bé chớp mắt vài lần: “Chủ nhân”.
Ngô Bình cười hỏi: “Chú linh, có tên chứ?”
Cô bé đáp: “Tôi tên là sát chú Ỷ Thiên”.
Ngô Bình bảo: “Thế tôi gọi là Ỷ Thiên thôi nhé. Bây giờ tôi là chủ nhân của cô. Hãy nói cho tôi biết trong động thiên này là thứ gì?”
Ỷ Thiên đáp: “Là Thần Chú Động Thiên, do đại đế Thần Chú để lại”.
Ngô Bình hỏi: “Cô cũng đến từ đó?”
Ỷ Thiên đáp: “Tôi là chú phù cuối cùng mà đại đế Thần Chú luyện chế”.
“Vậy cô biết được bao nhiêu về Thần Chú Động Thiên?”
Ỷ Thiên đáp: “Thần Chú Động Thiên có năm tầng. Tu sĩ các đời của Thần Chú Môn đã phá giải được tầng một và tầng hai. Truyền thừa của Thần Chú Môn đều đến từ hai tầng này”.
Ngô Bình kinh ngạc: “Không ngờ có đến năm tầng!”
Động thiên mà các tu sĩ khai phá đều có đặc điểm riêng, đặc biệt là những kẻ siêu mạnh. Có người khai phá được nhiều động thiên, có người thì mở được nhiều tầng trong một động thiên.
Trong đó, mở được hai tầng thì đủ tư cách trở thành thiên tài của đại giáo, mở được ba tầng thì có thể nhìn ra tam giới, là sự tồn tại cấp thiên kiêu. Mở được bốn tầng thì xưa nay chỉ có vỏn vẹn vài người. Thế mà Thần Chú Động Thiên này lại được khai phá đến năm tầng! Xem ra vị đại đế Thần Chú này còn khủng khiếp hơn đại đế Thiên Phù!
Anh hỏi tiếp: “Linh chú trấn môn của Thần Chú Môn là cô sao?”
Ỷ Thiên trả lời: “Ngoài tôi ra, còn hai phù chú khác, đều đến từ tầng động thiên thứ hai. Đó là Tuyệt Thiên và Diệt Thế, uy lực không hề kém cạnh tôi”.