Chương 2809
Ngô Bình thờ ơ nói: “Thầy Tiền tìm tôi có việc gì à?”
Tiền Minh Dương thở dài nói: “Là bố tôi không biết dùng người, khiến chuyện như vậy xảy ra. Bố tôi đã nhận ra sự tắc trách và sai sót của mình rồi, bây giờ cũng đang rất hối hận. Ông ấy đã về chỉnh đốn lại rồi, chắc chắn trong ba ngày nữa, tình hình trị an sẽ thay đổi hẳn”.
Ngô Bình nhìn anh ta rồi nói: “Thầy Dương đúng là người thông minh”.
Tiền Minh Dương nói: “Thầy Ngô quá khen! Chuyện này do bố tôi gây ra nên tôi thấy vô cùng lo lắng”.
Ngô Bình hỏi: “Anh đi theo ai?”
Câu hỏi của Ngô Bình quá trực tiếp, khiến Tiền Minh Dương thoáng do dự rồi mới đáp: “Là Tiền Thị giúp tôi”.
Ngô Bình: “Ra thế, nếu anh đến khu mới ấy thì cũng được, khi nào anh nhận chức?”
Tiền Minh Dương: “Chắc sang tháng, nhưng cạnh tranh rất gay gắt, tôi chỉ nắm chắc khoảng 50 phần trăm thôi”.
Ngô Bình: “Tôi sẽ hỗ trợ anh một tay, đến đó rồi thì anh hãy làm việc cho tốt, mọi người sống cũng chẳng dễ dàng gì, anh hay đối xử tử tế với họ”.
“Vâng”, Tiền Minh Dương vái chào rồi ra về.
Anh ta đi rồi, Ngô Bình gọi cho Viên Khắc Hiếu rồi nói: “Đã chọn được thống lĩnh cho khu mới chưa?”
Viên Khắc Hiếu: “Chuyện này thì tôi cũng chưa rõ, vì bây giờ các phe vẫn đang cạnh tranh, nhưng chúng tôi đã có một danh sách rồi. Nếu cậu muốn đề bạt ai thì chúng tôi có thể sắp xếp được”.
Ngô Bình: “Tiền Minh Dương dạy ở Bắc Viện khá được, các ông có thể cân nhắc”.
Viên Khắc Hiếu: “Được, tôi cũng đang có chuyện cần bàn với cậu, chúng tôi đang tranh vị trí thái thú ở Long Thành với phe khác. Bên đó đã cử một người rất mạnh đến, hình như thuộc một thế lực nào đó của Côn Luân, vì thực lực mạnh lắm. Người mà chúng tôi chọn trước đó đã bị cao thủ bên kia giết mất rồi”.
Ngô Bình: “Ông muốn tôi làm gì?”
Viên Khắc Hiếu: “Đuổi người kia đi, khiến hắn không dám bén bảng đến Long Thành nữa! Long Thành rất quan trọng, nếu nơi này thất thủ thì vị trí thống đốc ở đây của chúng tôi cũng không giữ được”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Được, nhưng tôi có một điều kiện, phải để Lý Long Thần làm thái thú Long Thành”.
Viên Khắc Hiếu: “Tu vi của người này thế nao?”
Ngô Bình: “Ông ấy có thế lực khá mạnh ở Hà Đông, còn tu vi thì sắp đến Chân Quân rồi”.
Viên Khắc Hiếu: “Thế thì được, nhưng tối nay cậu phải đuổi người kia đi ngay. Tôi phải nhắc cậu một chút, thực lực của người này rất mạnh. Người mà chúng tôi phái đi đều bị hạ hết, trong đó có một Tiên Quân và hai Chân Quân”.
Ngô Bình: “Không sao, gửi địa chỉ cho tôi, tôi sẽ đi gặp người đó”.
Dứt lời, Ngô Bình nghĩ ra gì đó rồi nói: “Lần hành động này không tiện dùng thân phận của tôi”.
Viên Khắc Hiếu: “Thế này đi, tôi sẽ cho cậu một biệt hiệu, cậu có thể dùng nó cho lần hành động này. Biệt hiệu của cậu là Minh Thần, người dùng biệt hiệu này từng là con át chủ bài mạnh nhất của chúng tôi. Tiếc là đã chết mất rồi, không thì chắc chắn là cao thủ số một của chúng tôi”.
Ngô Bình: “Được, tôi sẽ dùng thân phận của Minh Thần. Nhớ gửi thông tin cho tôi, tối nay tôi sẽ hành động ngay”.
Sau đó, anh đã nhận được thông tin liên quan. Người này tên là Tống Hi Hoán, tu sĩ Côn Luận, cảnh giới Tiên Quân Động Thiên, hiện giờ đang trấn thủ ở Long Thành. Vài ngày nữa mà có lệnh bổ nhiệm ban xuống thì hắn sẽ là thái thú của Long Thành.
Long Thành là một tỉnh của Hà Đông, Ngô Bình đã đến đây nhiều lần nên rất thông đường thuộc lối.