Chương 2906
Ngô Bình kinh ngạc: “Đại Thương chỉ chiếm một phần ba diện tích lãnh thổ thôi sao?”
Michael gật đầu, lại vẽ thêm một vòng tròn nữa, to bằng hai phần ba diện tích lãnh thổ rồi nói: “Đây là Tiên quốc”.
Ngô Bình: “Xem ra ngay cả thời Tiên quốc cũng cũng chưa thể kiểm soát được toàn bộ đại lục”.
Michael: “Thế giới chúng ta đang sống là thế giới được hình thành trên đại lục hồng hoang từ cuộc đại rung chấn phân chia đại lục lần đầu tiên”.
Ngô Bình: “Lục địa của Viêm Long gọi là gì vậy?”
Michael: “Ở giữa là đại lục Côn Luân, phía Bắc là đại lục Tuyết Nguyên, phía Tây là đại lục Song Tử, phía Nam là lục địa Tân Nguyệt. Còn phía Đông là châu Doanh”.
Ngô Bình: “Xem ra chúng ta mới khám phá được một phần rất nhỏ của những không gian gấp”.
Michael: “Đương nhiên, anh nhìn xem bốn lục địa này mặc dù diện tích lớn nhưng cộng lại vẫn không bằng một phần mười diện tích đại dương. Khi nào toàn bộ đại dương xuất hiện thì không gian mới được mở ra toàn bộ”.
Ngô Bình: “Hai ta không đánh không thành anh em, Mike, hay là chúng ta trao đổi phương thức liên lạc đi, sau này còn liên lạc với nhau”.
Michael: “Được”.
Michael lấy ra một quả cầu thuỷ tinh màu xanh to cỡ nắm đấm, nói: “Sau này chúng ta có thể liên lạc bằng thứ này”.
Ngô Bình nhận lấy quả cầu thuỷ tinh, đáp: “Vậy tôi không phiền anh nữa, cáo từ”.
Michael vội nói: “Tôi không thích bị gọi là Mike, gọi tôi là Michael đi”.
Giọng Ngô Bình từ phía xa vọng lại: “Được nha Mike”.
Sau khi ra khỏi biển, Ngô Bình âm thầm quay lại nước Mễ, anh tìm tạm một khách sạn để ở rồi liên lạc với Sulia. Không lâu sau, Sulia đã có mặt ở khách sạn.
Hỏi ra mới biết mấy kẻ lần trước vẫn còn lởn vởn quanh đó nên tốt nhất là đợi thêm vài ngày nữa.
Trong lúc rảnh rỗi, Ngô Bình lên mạng đọc tin tức. Kết quả anh phát hiện số lượng tín đồ của giáo phái Chính Nghĩa trên toàn cầu đã vượt mốc một trăm triệu người!
Kết quả này thật đáng kinh ngạc, khiến anh không khỏi thảng thốt. Ngô Bình nghĩ ngợi một lát rồi quyết định sẽ hành động.
Người lãnh đạo của giáo phái Chính Nghĩa hiện tại là một người đàn ông tên là Edward. Người này năm mươi lăm tuổi, trước kia là một kỹ sư phần mềm có thu nhập cao. Ông ấy cũng có một gia đình hạnh phúc, hai đứa con một trai một gái và một người vợ hiền lành dịu dàng.
Thế nhưng, nửa năm trước con trai ông ấy nghiện ma tuý rồi chết vì sốc thuốc. Vợ ông ấy cũng bị giết trong một cuộc xả súng trên phố. Còn cô con gái tham gia cuộc thử nghiệm thuốc gì đó của nhà nước rồi biến thành thứ không giống con người.
Ông ấy vô cùng tuyệt vọng trước thế giới, trước đất nước này. Ngày hôm đó, Edward định tự sát bằng súng nhưng đột nhiên lại xem được đoạn phim Ngô Bình cứu chữa những con nghiện ma tuý.
Edward cảm động trước tấm lòng và tài năng của Ngô Bình. Ông ấy cảm thấy Thượng Đế có thể đã từ bỏ loài người nhưng vẫn có người như Ngô Bình cứu giúp họ!