Chương 2936
Ngô Bình hỏi: “Khu vực được Thiên Địa kiếm tông kiểm soát có những tài nguyên gì?”
Lưu Dịch Phong đáp: “Có ba loại chính. Loại thứ nhất là vàng tiên. Khu vực chúng ta kiểm soát là khu vực sản xuất vàng tiên Huyền Hoàng lớn nhất, có thể sản xuất một triệu cân vàng tiên Huyền Hoàng mỗi năm. Trên thị trường, một cân vàng tiên Huyền Hoàng được bán với giá ba nghìn tiền báu, thu nhập hằng năm là ba tỷ tiền báu”.
Ngô Bình kinh ngạc: “Ba tỷ ư!”
Lưu Dịch Phong trả lời: “Đúng thế. Khoản thu nhập này gấp hơn trăm lần so với tiền năm của các nước. Loại thứ hai là dược liệu. Đại thế giới Huyền Hoàng sản xuất nhiều dược liệu, trong Thiên Địa kiếm tông có cả chục triệu nông dân trồng cây thuốc, chuyên coi sóc các cánh đồng dược liệu và cung cấp một lượng lớn dược liệu cho Thiên Địa kiếm tông. Ngoài ra chúng ta còn có một lượng lớn khu vực sản xuất dược liệu hoang dã, ở đó thường sản xuất các dược liệu cao cấp, giá trị cao hơn”.
“Loại thứ ba là tiên thạch. Thiên Địa kiếm tông có rất nhiều tiên thạch, thu nhập mỗi năm không kém cạnh dược liệu. Nếu cộng ba hạng mục này lại, thu nhập hằng năm đã hơn mười tỷ tiền báu”.
Ngô Bình giờ đã trải nghiệm được năng lực vững mạnh của những môn phái siêu hạng nhất. Anh cảm thán: “Chẳng trách Thiên Địa kiếm tông chúng ta lại mạnh như thế”.
Lưu Dịch Phong cười nói: “Vậy nên Thiên Địa kiếm tông sẽ không dễ dàng từ bỏ địa bàn của đại thế giới Huyền Hoàng”.
Ngô Bình hỏi: “Khi nào tông chủ sẽ xuất quan?”
Lưu Dịch Phong đáp: “Tôi không rõ”.
Ngô Bình bảo: “Tôi nghe nói người của Thục Sơn kiếm phái đều phải bị gi ết chết. Thật ra giết họ rất đáng tiếc. Tôi dùng rất nhiều người của Thục Sơn kiếm phái, cảm thấy tư chất của họ rất tốt, nếu bồi dưỡng thêm thì tương lai chắc chắn sẽ là nguồn trợ giúp cho Thiên Địa kiếm tông”.
Lưu Dịch Phong nói: “Đây là chuyện nhỏ. Nếu cậu muốn giữ họ lại, tôi chỉ cần đi báo một tiếng là được”.
Ngô Bình gật đầu: “Sau này ở đây đã là lãnh địa của tôi, nhất định phải tìm một số người giúp tôi quản lý”.
Lưu Dịch Phong khẽ gật: “Cậu suy nghĩ rất chu toàn. Thế này nhé, tôi sẽ đến thông báo cho quốc vương ở đây, bảo ông ấy cung cấp một hành cung làm nơi ở cho cậu”.
Ngô Bình đáp: “Cũng được”.
Ăn cơm xong, Ngô Bình tiếp tục đi tham quan khắp nơi, còn Lưu Dịch Phong đi chọn nơi ở.
Sau khi cả hai tạm biệt nhau, Ngô Bình đến một tiệm may ở đây. Quần áo cao cấp trong đó được làm bằng chất liệu rất cầu kỳ, kiểu dáng cũng rất đẹp, nên anh đã mua vài bộ cho người thân của mình.
Sau đó anh đến hiệu thuốc, hiệu đan dược để xem, cảm thấy tổng thể nơi này cao hơn Địa Tiên Giới một bậc. Hơn nữa, đây chỉ là một nước nhỏ thôi, nếu là thành phố lớn hoặc thành phố trung tâm của đại thế giới Huyền Hoàng, chắc chắn còn sầm uất hơn thế này nhiều.
Chưa đầy một canh giờ, Lưu Dịch Phong đã quay về, sau đó đưa Ngô Bình vào một cung điện ở Thành Đông. Cung điện này có diện tích hơn nghìn mẫu, toà nhà bề thế uy nghiêm, nội thất cũng vô cùng sang trọng.
Lúc này, quốc vương đã dẫn văn võ quần thần đứng ngay cổng lớn để nghênh đón Ngô Bình.
Quốc vương là một người đàn ông trung niên, nhác thấy Ngô Bình liền chào ngay: “Hoan nghênh công tử Trương!”
Ngô Bình nói: “Quốc vương không cần đa lễ, tôi chỉ tạm thời sống ở đây thôi”.
Quốc vương bảo: “Thưa cậu, tôi đã đưa một nghìn người hầu gái và ba nghìn tạp dịch đến đây. Nếu cậu dùng không hợp ý, tôi sẽ đổi một nhóm khác”.
Ngô Bình đáp: “Đã đủ rồi”.