Chương 3261
Hỉ Bảo về lại Hưng Long, không nói chuyện mình giết người với bất kỳ một ai, bây giờ trong cơ thể cậu tràn ngập năng lượng, cảm thấy rất khó chịu, muốn nôn, dường như trong đầu cũng có vô vàn ý niệm, buồn bực bồn chồn.
Cậu nhốt mình trong phòng, ôm gối, toàn thân run rẩy.
Bỗng cửa mở ra, thiên chủ Thanh Tuyết bước vào hỏi: “Hỉ Bảo, có phải bây giờ con cảm thấy khó chịu lắm không?”
Hỉ Bảo vẫn còn là một đứa con nít, mắt ngấn nước, khóc lên: “Dì Thanh, con giết người rồi, bố có giận con không?”
Thiên chủ Thanh Tuyết khẽ thở dài, ngồi xuống bên cạnh cậu. Sau khi hỏi rõ những chuyện đã xảy ra, cô ta nhẹ nhàng nói: “Đó là một đám người tự đại, con giết bọn chúng là để bảo vệ gia đình mình, không sai. Nếu cô gái tên Nguyên Vi kia mạnh hơn con thì chắc chắn nó đã lập tức giết con rồi. Hơn nữa nó nói muốn giết tất cả người ở đây không phải là nói chơi. Có một số người thực lực mạnh thì muốn làm mưa làm gió gì cũng được, giết người đối với bọn chúng chỉ là một chuyện đơn giản như uống nước vậy”.
Hỉ Bảo gật đầu: “Bây giờ con rất khó chịu”.
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Con trai ngốc, con là Vu tu, hút nhiều tu vi như vậy sao không khó chịu cho được? Con đã luyện Thiên Vu Kinh tới tầng mấy rồi?”
Hỉ Bảo: “Tầng mười ạ”.
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Thế thì tiếp tục đột phá đi, tu luyện đến tầng mười một là sẽ không khó chịu nữa”.
Thế nên Hỉ Bảo tiếp tục đóng cửa tu luyện, thiên chủ Thanh Tuyết thì ra khỏi phòng.
Nữ đế Linh Hy đi tới nói: “Vu tu quả thật đáng sợ, một ngày đã lớn mạnh thêm rất nhiều. E là thực lực của Hỉ Bảo bây giờ đã không kém Thần Tiên rồi”.
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Chính vì đáng sợ cho nên mới bị Tiên Giới kiêng dè, một khi lớn lên, thằng bé khó sống lắm”.
Nữ đế Linh Hy: “Trừ khi có người bằng lòng bảo vệ nó”.
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Trước khi Huyền Bình trở về đừng để Hỉ Bảo ra ngoài nữa, nếu không dễ bị người khác phát hiện ra thân phận”.
Nói chuyện vài câu, nữ đế Linh Hy bỗng hỏi: “Thiên chủ, hình như chị đã khai mở được Động Thiên rồi?”
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Cảnh giới Động Thiên chị đã có chuẩn bị từ lâu thế nên cũng khá là thuận lợi. Cái khó là cảnh giới Thần Tàng, mười hai điểm Thần Tàng, kiếp trước chị mới mở được ba điểm. Kiếp này, không biết mở được mấy điểm đây!”
Nữ đế Linh Hy rất bất ngờ: “Không ngờ Thần Tàng lại có mười hai điểm!”
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Đúng vậy. Thiên kiêu bình thường có thể khơi thông được ba điểm Thần Tàng, thiên tài bình thường thì khơi thông được hai điểm, tu sĩ bình thường chỉ khơi thông được một điểm là nhiều nhất. Cơ thể con người có mười hai điểm Thần Tàng, bốn điểm đầu gọi là Nhân Tàng, bốn điểm giữa gọi là Bí Tàng, bốn điểm cuối cùng gọi là Thiên Tàng. Ba điểm Thần Tàng mà các Thiên Kiêu mở được đa số đều là hai điểm Nhân Tàng và một điểm Bí Tàng”.
Nữ đế Linh Hy: “Vâng, em cũng vậy. Một điểm Bí Tàng trong đó có liên quan đến truyền thừa huyết mạch của em, một điểm Thần Tàng còn lại rất kỳ lạ, nó cho em một sức mạnh rất đặc biệt”.
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Thật ra trong bốn điểm Nhân Tàng, hai cái sau là siêu phàm nhất, chỉ có huyết mạch của thái cổ chân nhân mới mở được. Yêu cầu của chị không cao, chỉ cần mở được ba điểm Nhân Tàng với ba điểm Bí Tàng là được. Còn về Thiên Tàng, đó là thứ liên quan tới vận khí, chỉ có thể mong cầu, không thể cưỡng cầu”.
Nữ đế Linh Hy: “Chẳng trách các chị đều phải chuyển thế tu lại”.