Ngẫm nghĩ một chốc, anh bảo mọi người bảo vệ tốt cho mảnh đất, còn anh đi tìm Chu Nguyên Thông. Chuyến đi này, chuyện đầu tiên muốn làm là trả lại Long Môn, thứ hai là tìm hiểu tình hình của Cửu Lôi Tiên Vực.
Chu Nguyên Thông là người hiểu biết rộng, có nhiều bạn, khi biết được tình huống của Ngô Bình, hắn không khỏi nhíu mày: “Ngay cả Đại Thiên Tôn cũng phải khách sáo với Cửu Lôi Tiên Vực này, người ở nơi đó quả thực rất khó mà đối phó”.
Ngô Bình: “Em từng định thay đổi bề ngoài đi vào Cửu Lôi Tiên Vực tu luyện, anh nghĩ cách này được không?”
Chu Nguyên Thông: “Nếu thay đổi diện mạo, dĩ nhiên có thể vào Cửu Lôi Tiên Vực, chỉ là Cửu Lôi Tiên Vực có yêu cầu khác nhau với đệ tử và thế giới bên ngoài, có thể được xem trọng hay không còn phải phụ thuộc vào thân thể và mức độ tương tác của sấm sét”.
Ngô Bình: “Cái này thì không sao, em có hiểu biết rất chắc chắn về ý nghĩa Sấm Sét”.
Chu Nguyên Thông: “Thế thì dễ dàng rồi. Tam đế, anh nhờ một người bạn dẫn chú tới đó, chú giả làm con cháu của người bạn này, chú nghĩ ổn không?”
Ngô Bình: “Như thế, ngộ nhỡ em gây chuyện thì có liên lụy đến bạn của anh không?”
Chu Nguyên Thông cười nói: “Thân phận của bạn anh cũng là giả, nhưng danh tiếng rất lớn, nếu chú gặp phiền phức, cậu ấy bỏ thân phận này là được”.
Ngô Bình gật đầu: “Vâng, chuyện này nhờ anh rồi”.
Chu Nguyên Thông: “Trước hết anh liên hệ với cậu ấy, chú đợi vài ngày, có tin tức gì anh sẽ thông báo với chú”.
Tạm biệt Chu Nguyên Thông, Ngô Bình về lại Hưng Long thì gặp Thượng Quan Linh Nhi.
Thượng Quan Linh Nhi vẫn sống ở đây, bố bị hại nên cô ấy cứ ủ rũ cả ngày, lúc này nghe nói Ngô Bình muốn đến Cửu Lôi Tiên Vực bền vội hỏi: “Chồng ơi, anh có nắm chắc không?”
Ngô Bình: “Dù thế nào anh cũng sẽ trả thù cho bố vợ. Anh đi điều tra rõ ràng tình hình trước, tìm cơ hội trả thù”.
Thượng Quan Linh Nhi: “Chồng à, nếu chuyện không ổn thì quay về trước, đừng để nguy hiểm”.
Ngô Bình: “Anh biết rồi”.
Ngô Bình yên ổn ở nhà tu luyện liên tục mấy ngày, mãi đến ba ngày sau, anh mới nhận được tin tức của Chu Nguyên Thông bèn vội vàng chạy tới.
Trong nhà của Chu Nguyên Thông, một người đàn ông anh tuấn cường tráng đang ngồi trong đại sảnh, tu vi của người này rất cao, đã là cảnh giới giai đoạn ba Chân Tiên.
Chu Nguyên Thông cười nói: “Tam đệ, anh giới thiệu với chú đây là bạn vào ra sinh tử của anh – Thạch Trung Quân. Thạch Trung Quân quen biết rất nhiều nhân vật tầm cỡ ở Cửu Lôi Tiên Vực, cậu ấy sẽ dẫn chú đi là thích hợp nhất”.
Thạch Trung Quân nhìn Ngô Bình cười nói: “Anh Chu, người có thể được anh xem trọng quả nhiên siêu phàm”.
Chu Nguyên Thông nói: “Đúng thế, người anh em này của tôi có tư chất vô địch thiên hạ. À phải rồi, không phải anh muốn luyện chế một loại đan dược sao? Chuyện này anh tìm tam đệ của tôi là được”.
Thạch Trung Quân: “Cậu Ngô, thân phận hiện tại của tôi là Thạch Trung Quân, chúng ta lần đầu tiên gặp nhau, về sau chúng ta là bạn”.
Ngô Bình: “Anh Thạch, làm phiền anh rồi”.
Thạch Trung Quân: “Đừng khách sáo, tôi cũng có việc nhờ cậu. Tôi muốn luyện chế một loại đan dược, người anh em có thể giúp tôi không?”