Phiêu Miểu Đạo Quân: “Huyền Bình, con cũng là thầy luyện đan giỏi, con có thể luyện chế Hóa Yêu Đan này không?”
Ngô Bình: “Luyện chế loại đan dược thay đổi thể chất con người này cũng không dễ, hơn nữa cần dùng đến vài nguyên liệu đặc biệt, dù con có thể luyện chế, chỉ sợ không tìm được những t nguyên liệu đặc biệt kia”.
Lão tổ Huyền Đồ: “Huyền bình, vậy có cách nào có thể hóa giải hiệu quả của Hóa Yêu Đan không?”
“Hóa giải sao?”, Ngô Bình ngẫm nghĩ: “Theo lý thuyết thì thật ra Yêu Hóa Đan là một loại độc dược, những yêu nhân đó gần như đã trúng yêu độc, chỉ cần là độc thì có thể giải, nhưng vấn đề là trong tay con không có Hóa Yêu Đan, không thể phá giải được”.
Huyền Đô lão tổ cười nói: “Ta lại có một ít”.
Ông ấy lấy một cái bình nhỏ rồi mở ra, bên trong có mười mấy viên đan dược lớn. Nhìn thấy những đan dược này, Ngô Bình động tâm, anh lấy một viên ra rồi nuốt xuống.
“Huyền Bình”.
Phiêu Miểu Đạo Quân hoảng hốt vội ngăn lại nhưng đã muộn rồi, Ngô Bình đã uống viên đan dược.
Huyền Đô lão tổ cười nói: “Đồ nhi, con đừng lo, nếu Huyền Bình đã dám uống thì chứng tỏ nó không sợ yêu độc”.
Ngô Bình cười: “Sư tổ nói đúng đấy ạ, con không sợ yêu độc”.
Nói rồi anh nhắm mắt lại, cảm giác đường đi của dược lực trong cơ thể và đặc điểm của các loại dược lực khác nhau.
Hơn mười lăm phút sau, anh mới mở mắt ra cười nói: “Hóa Yêu Đan này thật sự siêu phàm, bên trong có một loại năng lượng đặc biệt, có thể thay đổi thể chất của con người. Nếu con đoán không lầm thì chắc hẳn Hóa Yêu Đan cũng không khác mấy, tỷ như con uống viên này, chính là Hóa Yêu Đan của sói yêu, uống xong, con sẽ biến thành người sói”.
Huyền Đô lão tổ gật đầu: “Đúng thế, đây chính là sự lợi hại của Hóa Yêu Đan. Năm đó Yêu giới có mười Đại Yêu Soái, chỉ huy một tỷ yêu binh, trong đó có một người là Lang Thần, những yêu binh dưới quyền chỉ huy của hắn đa phần đều là người sói”.
Ngô Bình: “Sư tổ, có thời gian ranh con sẽ nghiên cứu, chắc có thể tìm được cách giải”.
Phiêu Miểu Đạo Quân: “Huyền Bình, nếu phá giải thành công, con người sẽ thế nào?”
Ngô Bình: “Nếu phá giải thành công, năng lượng của Yêu tộc sẽ bị hấp thu và luyện hóa, không còn bị nó khống chế nữa. Như thế chúng ta mới có thể biến yêu binh thành những chiến sĩ mạnh mẽ của con người”.
Phiêu Miểu Đạo Nhân cười nói: “Như vậy thì tốt quá. Sư tôn, con nói Huyền Bình chắc chắn có cách mà”.
Lão tổ Huyền Đồ cũng rất vui nói: “Học trò của học trò ta đúng là quá giỏi”.
Ông ấy bỗng hỏi: “Con đã nghiên cứu thứ lần trước ta đưa con chưa?”
Ngô Bình nhớ ra lão tổ Huyền Bình đã tặng anh một chiếc nhẫn ngọc, bên trong có Động Thiên, trong Động Thiên có một cánh cửa, nói là kế hoạch bí mật gì đó nhưng anh bận mãi mà chưa nghiên cứu thử xem, chiếc nhẫn ngọc cũng bị vứt vào Động Thiên rồi để đó.
Anh nói: “Sư tổ, con chưa xem kỹ”.
Huyền Đô lão tổ: “Ừ, bây giờ thực lực của con đã không thua kém gì Đạo Quân rồi, có thời gian thì nghiên cứu một chút, sẽ có thu hoạch bất ngờ”.
Ngô Bình: “Vâng”.
Lão tổ Huyền Bình: “Được rồi, hai ta đừng làm phiền con nữa, gặp nguy hiểm thì cứ lấy bùa ngọc ra, ta sẽ đến ngay”.