Ngô Bình cầm một quả pháo cấp sáu lên, mỗI lần dùng sẽ tốn nhiều nhất là 100 triệu đồng Tiên uy lực của nó có thể giế t chết Chân Tiên bình thường. Tuy các lang yêu có thực lực mạnh, nhưng không thể bằng Chân Nhân được, bom cấp này là đủ để hạ chúng rồi.
Cách dùng rất đơn giản, chỉ cần bỏ đồng Tiên vào, sau đó ngắm trúng mục tiêu rồi bắn là có thể hạ được vài trăm lang binh.
Loáng cái đã có 1500 quả pháo tiên xếp thành hàng ở biên giới Vân Châu. Cùng lúc đó, Ngô Bình còn lấy mười nghìn khẩu súng tiên ra rồi chia cho các tu sĩ. Tuy họ có tu vi không cao, nhưng khi hợp sức lại thì cũng tạo ra lực tấn công đáng gờm.
Ngoài ra còn có Ngô Bình tham chiến cùng, nếu mọi người không trụ được thì anh sẽ ra tay ngay. Nhưng hiện giờ, anh chưa động thủ, vì anh không thể trấn thủ ở đây mãi được, các tu sĩ Vân Châu buộc phải có năng lực tự bảo vệ mình.
Gia tộc Tư Không đã tích được rất nhiều tiền Tiên, anh đưa một nghìn tỷ cho Vân Tịch, để cô ấy phát cho những tu sĩ điều khiển pháo chuẩn bị nghênh địch.
Muốn xâm chiếm Vân Châu thì phải tấn công thành Khúc trước, vì thế đã có cả hàng pháo tiên được xếp ở đây.
Ngoài ra, Ngô Bình còn lấy pháo cấp bảy ra nữa. Còn anh thì cầm trước một quả báo cấp mười, uy lực của nó đủ để giết một Đạo Quân.
Đại quân lang yêu chỉ còn cách thành Khúc chưa đến một trăm dặm, chúng đang tăng tốc tiến quân. Ngô Bình đứng trên thành rồi hỏi: “Yêu tộc đột nhiên tấn công tiên cảnh Thái Thanh, nước Long có ý kiến gì không?”
Vân Tịch: “Nước Long quản lý nơi này khá lỏng lẻo, đại qauan lang yêu đến thì quan chức đều chạy hết, không hề quan tâm đ ến người dân”.
“Tình hình cụ thể thế nào? Có bao nhiêu nơi bị đánh chiếm rồi?”
Vân Tịch thở dài đáp: “Thái Thanh có bảy châu thì bốn châu bị chiếm rồi, ba châu còn lại cũng đang trong vòng nguy hiểm”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Mình giữ Vân Châu trước”.
Vài phút sau, đã có khói bụi kéo tới, 70 nghìn đại quân lang yêu xuất hiện, người chỉ huy chính là công tử Lang Tam, hắn lạnh giọng nói: “Nghe lệnh của ta! Xông lên!”
Các người sói cưỡi sói, tay cầm gậy xông lên với vẻ hung ác, nếu để chúng tấn công vào thành thì các người dân vô tội sẽ lãnh đủ.
Khi khoảng cách được rút ngắn gần, Ngô Bình vung tay lên: “Phóng!”
1500 pháo thủ đã được chỉ cách sử dụng, nhưng đây vẫn là lần thực hành đầu tiên nên họ rất căng thẳng. May mà pháo tiên dễ dùng, chỉ cần dùng thần niệm khoá chặt một khu vực lại là nó sẽ bắn tới khu vực đấy ngay.
Đoàng!
Cả nghìn quả pháo bay thành hàng về phía đại quân lang yêu.
Cả đại quân đã bốc hơi trong làn khói của pháo, những con ở bên rìa thì cũng nổ banh xác.
Sau lần tấn công thứ nhất, phía đại quân lang yêu đã tổn thất ít nhất trên mười nghìn quân lính.
“Chuẩn bị…”, Ngô Bình tiếp tục chỉ huy các pháo thủ.”
“Phóng!”
Lần tấn công thứ hai cũng hạ thêm chục nghìn quân sĩ lang yêu nữa, công tử Lang Tam cũng bị bắn trúng, tuy có yêu phù hộ thân nhưng trông cũng nhếch nhác và nổ hết cả vảy.
“Rút!”, hắn hét lên ra lệnh rút quân.
Song, lần tấn công thứ ba đã tới.