Anh vái lạy trước mộ rồi khởi động khả năng nhìn xuyên thấu quan sát luồng thần quang kia thì thấy bên trong có những thông tin phức tạp, chỉ có thể chất cực mạnh và trí thông minh cực cao thì mới có thể hiểu được.
Đây chính là hai loại trạng thái sinh mệnh cực kỳ cao cấp, một trạng thái yêu đạo, một trạng thái Thần tộc, hai trạng thái này đã hợp nhất thành một luồng thần quang.
Ngô Bình chợt nhớ tới Thái Thanh Đạo Kinh có nhắc đến bước nhảy vọt của sinh mệnh là quá trình con người biến thành tiên. Luồng thần quang này có gợi ý rất lớn cho anh.
Tiên trong Thái Thánh Đạo Kinh không phải một trạng thái cố định, nó là một bước tiến bộ trong nền móng của con người.
Ngô Bình ngẫm nghĩ một lát rồi hấp thu luồng thần quang ấy vào trong cơ thể, sau đó bắt đầu lý giải điều kỳ diệu của nó.
Thần quang vừa tiến vào ý thức của anh thì đã biến thành một quả cầu thuỷ tinh lập thể, quả cầu này có bảy tầng sáng đại diện cho bảy mật mã, nó chứa một vật quan trọng nhất ở bên trong, và anh buộc phải lý giải từng mật mã một thì mới lấy được thứ bên trong.
Thứ này rất thần bí và mạnh mẽ, đến con mắt nhìn thấu vạn vật của anh cũng không nhìn rõ được. May mà anh vẫn nhìn rõ bảy tầng mật mã ở bên ngoài.
Khi anh đang nghiền ngẫm tầng mật mã thứ nhất thì cảm thấy chỉ cần phá giải được nó thì có thể nhận được những lợi ích.
Anh cứ thế ngồi nghiên cứu hai ngày liền, cuối cùng nhờ khả năng nhìn thấu vạn vật mà anh đã tìm thấy điểm đột phá rồi phá giải được mật mã này ngay. Một tầng thần quang ở ngoài cùng đã thâm nhập vào tế bào và thần hồn của anh.
Toàn thân Ngô Bình chấn động, anh cảm thấy trong người mình sinh ra một loại sức mạnh hoàn toàn mới, nó khá giống yêu lực, cũng giống cả thần lực.
Anh đang cảm nhận thì bị một luồng thần niệm khoá chặt, anh lập tức bay lên cao rồi nhìn về phía Bắc.
Có một tia thần quang bay nhanh về phía Ngô Bình, trong thần quang ấy có một sinh linh hình người nhưng có cái đầu nhọn hoắt, mắt và tay rất dài, chân lại ngắn toẳn.
Uỳnh!
Sinh linh ấy bay lại gần Ngô Bình rồi tấn công anh.
Ngô Bình tung quyền phản công, hai quyền pháp va chạm, anh bị đánh bay, còn sinh linh kia đứng im bất động trên không trung.
Ầm!
Nó tỏ vẻ hung ác, bàn tay phải chợt nổ tung, sau đó đến xương của cả cánh tay cũng gãy vụn.
Ngô Bình đã dùng kình lực khủng bố vào quyền ban nãy để phá huỷ cơ thể của sinh linh kia.
“Nhân tộc mà mạnh vậy ư?”, nó hét lên rồi quay đầu bỏ chạy.
“Chạy nổi không?”
Ngô Bình hừ lạnh rồi biến thành một tia chớp bay đến trước mặt sinh linh đầu nhọn rồi bóp cổ nó.
Sinh linh kia lập tức bất động rồi gào lên: “Đừng giết ta!”
Ngô Bình: “Không giết ngươi cũng được, nhưng sao ngươi biết ta ở đây?”
Sinh linh đầu nhọn: “Là Thần tộc trú đóng ở đây bảo ta tới, nói là chỉ cần giết ngươi thì sẽ được rời khỏi đây”.
Ngô Bình: “Thần tộc ở đây ư? Họ biết ta à?”
Sinh linh đầu nhọn: “Ngươi vừa tới thì họ đã biết rồi”.
Ngô Bình: “Ngươi là thứ gì? Tân thần à?”
Sinh linh đầu nhọn: “Ta từng là tân thần, vì chọc giận một thế gia cổ thần nên cả tộc đã bị đày đến đây”.