Ngô Bình đáp: “Nguyệt Vũ, em từng làm nữ hoàng, có kinh nghiệm quản lý một quốc gia hơn anh. Sau này em phải tham gia vào công việc triều chính nhiều hơn, chia sẻ bớt áp lực cho Tử Di”.
Nguyệt Vũ mỉm cười: “Chính vì em từng làm nữ hoàng mới biết chuyện này cần anh và hoàng hậu lên tiếng, chứ em không thể chủ động được”.
Ngô Bình bật cười: “Em nói cũng đúng, bây giờ anh lên tiếng rồi, em đừng từ chối đấy”.
Nguyệt Vũ đáp: “Đương nhiên rồi”.
Ngừng lại trong chốc lát, Nguyệt Vũ nói: “Lý lang, em cảm thấy khí tức chân nhân của anh mạnh mẽ hơn hẳn lúc trước rồi”.
Ngô Bình đáp: “Ừm, anh sắp đột phá cảnh giới Chân Hầu rồi. Châu Hầu, tương đương với mười nghìn chư hầu ở thời đại thái cổ chân nhân, sở hữu bản lĩnh của một vương hầu”.
Nguyệt Vũ hỏi: “Bản lĩnh của vương hầu là gì?”
Ngô Bình mỉm cười: “Nói cho rõ hơn là có thể điểm hóa chân nhân. Một người bình thường đứng trước mặt anh, anh là Chân Hầu, có thể điểm hóa người đó thành chân nhân”.
Đôi mắt đẹp của Nguyệt Vũ sáng lên: “Điểm hóa chân nhân ư? Như thế có nghĩa là, Lý lang có thể điểm hóa một lượng lớn chân nhân, giúp sức cho chúng ta?’
Ngô Bình đáp: “Cũng không thể điểm hóa không giới hạn. Chân Hầu nào mạnh mẽ, thông thường chỉ có thể điểm hóa ba nghìn chân nhân. Nhưng có lẽ anh có thể điểm hóa nhiều hơn một chút”.
Nguyệt Vũ nói: “Cho dù chỉ ba nghìn năm nghìn, cũng rất tuyệt rồi”.
Ngô Bình nói: “Thế nên anh phải nhanh chóng đột phá. Với tình thế hiện giờ, cường giả nhiều như mây, nếu không có thực lực, đừng nói là làm hoàng đế, muốn bảo vệ người thân của mình còn khó khăn.
Sau đó anh nói với Nguyệt Vũ: “Nguyệt Vũ, sau này em phụ trách thu thập thông tin tình báo nhé, trước hết em hãy điều tra Hầu thị”.
Nguyệt Vũ đáp: “Vâng!”
Ngay hôm đó, Nguyệt Vũ thành lập “Ám Ti”, chuyên phụ trách công việc thu thập tin tức tình báo.
Ngô Bình không hề nóng lòng muốn ra tay với Hầu Tập, anh muốn hiểu rõ mục đích của Hầu thị trước.
Mấy ngày nay, anh tiếp tục tu luyện thần thông. Trên chiến trường lần trước, anh giết vô số Thần tộc, hấp thu một lượng lớn năng lượng, đồng thời luyện ra được môn thần thông thứ hai: thuật hóa đá.
Ngay sau đó, anh lần lượt tu luyện thêm thần thông hệ mộc và thiên đằng thuật. Một khi thi triển pháp thuật này, trong không trung sẽ xuất hiện vô số thiên đằng, chúng vô cùng bền chắc, có thể phóng ra dây mây quấn quanh kẻ địch. Nếu thực lực đủ mạnh, đây cũng là một môn thần thông rất lợi hại khi sử dụng trong phạm vi lớn.
Môn thần thông thứ tư tên là thuật mưa lửa, vô số quả cầu lửa tạo thành cơn mưa lửa từ trên trời rơi xuống có thể tạo ra sát thương đáng kinh ngạc. Mưa lửa rơi xuống đất cũng không bị dập tắt mà còn ngưng tụ thành rắn lửa, sói lửa, rồng lửa, kiến lửa, vân vân, tấn công kẻ địch.
Môn thần thông thứ năm là thuật ảo ảnh sương mù. Một khi thi triển pháp thuật này, sương mù dày đặc bốc lên, trong màn sương xuất hiện nhiều tấm gương làm từ nước, tạo ra ảo ảnh khiến kẻ địch không phân biệt nổi địch và ta, chém giết lẫn nhau, thậm chí còn tạo ra ám ảnh.
Tu luyện đủ năm môn thần thông sẽ ngưng tụ ra được năm chiếc vòng thần, năm vòng thần quản lý ngũ hành, khi thi triển sẽ phát động cùng nhau.
Số lượng vòng thần càng nhiều thì thực lực của Ngô Bình càng mạnh. Thế nhưng, trên thế giới này, nguồn năng lượng đủ lọt vào mắt anh quá ít, sau này anh vẫn cần tìm kiếm nhiều nguồn sức mạnh lớn hơn.
Chỉ chớp mắt đã qua bảy ngày, cuối cùng Nguyệt Vũ cũng điều tra gần xong, bèn tới báo cáo cùng Ngô Bình.