Chương 4427
Ngô Bình sáng mắt lên, thành công rồi!
Anh ngồi xếp bằng xuống chờ kết quả cuối cùng. Một ngày, hai ngày, đến ngày thứ ba thì sào huyệt mới tiến hoá xong và thành công đột phá lên cấp năm. Lúc này, sào huyệt phun ra các sợi tơ bắt đầu tạo ra nhiều vách ngăn tinh thể hơn. Khác với sào huyệt cấp bốn, sào huyệt cấp năm đã xuất hiện thêm Động Thiên, mỗi một vách ngăn tinh thể sẽ là một Động Thiên.
Từ cấp bón lên cấp năm đã có sự thay đổi lớn. Nếu sào huyệt cấp bốn chỉ là ngôi nhà tranh thì cấp năm chính là khách sạn năm sao.
Trước đó, một nghìn thiên kiêu của Hận Thiên Cốc đã được đưa tới một căn phòng vách ngăn tinh thể mới để bắt đầu tu luyện ở đó.
“Được đấy, có sào huyệt tà ma này rồi thì mình có thể bồi dưỡng cả đống cao thủ”.
Sau đó, Ngô Bình đã đến Côn Luân Kiếm Cung, Hoả Hoàng Nhi ra nghênh đòn rồi cười nói: “Bố, khí tức của bố lại mạnh hơn lần trước rồi”.
Ngô Bình: “Hoàng Nhi, con hãy chọn một tốp đệ tử thiên tài ở đây để bố đưa họ đến một nơi. Ở đó, thực lực và tư chất của họ sẽ tăng mạnh lắm”.
Hoả Hoàng Nhi sáng mắt lên: “Có nơi hay như vậy ạ?”
Ngô Bình gật đầu: “Lát con đến thì biết”.
Bây giờ, Côn Luân Kiếm Cung đã vô cùng nooit tiếng, người đến xin gia nhập nhiều không đếm xuể, ngày nào cũng có đả đống người ở dưới núi. Hơn nữa, công pháp mà Côn Luân Kiếm Cung phát hành cũng lưu truyền khắp gần xa, bất kể là người buôn bán nhỏ hay sĩ nông công thương, chỉ cần có tư chất tốt thì đều có thể đến đây tu luyện.
Loáng cái, Hoả Hoàng Nhi đã chọn ra một nghìn đệ tử và dẫn họ đến quảng trường.
Ngô Bình nhìn xong thì thấy ai cũng là ài tài thì rất vui: “Khá lắm!”
“Tham kiến bệ hạ”, mọi người cùng đồng thanh.
Ngô Bình: “Ừ, lát nữa tôi sẽ dẫn mọi người đến một nơi. Đến đó rồi, dù mọi người có gặp chuyện gì thì cũng phải cố gắng tu luyện. Hãy nhớ đây là cơ duyên lớn nhất trong đời của mọi người, phải cố mà nắm bắt lấy. Chờ khi nào ra ngoài, chắc chắn mọi người sẽ có sự thay đổi lớn”.
Nghe thấy thế, ai cũng sôi trào nhiệt huyết và cực kỳ chờ mong.
Dặn dò xong, Ngô Bình vung tay lên, tất cả bọn họ đã được cuốn vào trong sào huyệt tà ma và bắt đầu tiếp nhận sự cải tạo của sào huyệt. Sào huyết có thể lấy mật mã sinh mạng của một người rồi tiến hành luyện hoá tổ hợp, cuối cùng lấy phần có thể sử dụng được ở trong đó ra để truyền cho người cần.
Hoả Hoàng Nhi cũng đã vào đây, nhưng cô bé đã được Ngô Bình đưa tới vị trí trung tâm nhất.
Sau đó, anh trấn thủ ở Côn Luân Kiếm Cung, lúc luyện đan, lúc tu hành, cứ thế đến nửa tháng trời.
Hôm nay, khi đang tu luyện Thái Nhất Hoàng Cực Kinh, Ngô Bình chợt cảm thấy gì đó nên lấy chí bảo của tộc Đạp Thiên là Đạp Thiên Chi Ngấn ra.
Ngày trước, anh chỉ nhìn một cái đã thấy chóng mặt. Với thực lực và tư chất lúc trước Ngô Bình chưa thể hoàn toàn lĩnh ngộ nó được. Nhưng bây giờ, chẳng những anh có thể nhìn được, mà còn cảm nhận được sự tuyệt diệu của nó.
Loáng cái đã ba ngày trôi qua, bức tranh trên tảng đá đột nhiên sống lại, nó bay ra ngoài rồi mở rộng trên không trung và hoá thành một bức tranh cuốn khổng lồ. Trong bức tranh này có một sinh nhìn khá giống người đang làm động động tác rất lạ. Động tác này rất phức tạp, Ngô Bình vừa nhìn đã thấy toàn thân bứt dứt, chỉ muốn quay đi ngay.
Nhưng cuối cùng anh vẫn cố nhìn tiếp và ghi nhớ động tác ấy vào trong đầu, động tác của sinh linh này được thực hiện trên không, chắc tộc Đạp Thiên đã lĩnh ngộ được động tác này rồi sáng tạo ra công pháp của mình.
Ngô Bình kinh ngạc nói: “Tộc Đạp Thiên chỉ lĩnh ngộ một động tác mà có thể sáng tạo ra công pháp mạnh mẽ, nếu mình lĩnh ngộ hết thì sẽ mạnh đến đâu nhỉ?”
Rắc!