Chương 4550
Vết thương của Y Na cần thời gian để hồi phục nên Ngô Bình đã ở đó để tu luyện linh thuật. Bốn ngày sau đó, anh lại luyện được hai linh thuật nữa, đều là linh thuật lớn mạnh ngũ đế truyền lại, khiến linh uy của anh mạnh thêm nữa, chân linh cũng càng huyền diệu hơn.
Hôm đó, anh thấy vết thương của Y Na đã đỡ được bảy phần nên quyết định đợi cô thêm một hôm nữa. Lúc này anh đã tu luyện hết bảy cảnh giới nhỏ của cảnh giới Linh Khu, có thể vươn lên cảnh giới lớn thứ hai rồi.
Bảy cảnh giới nhỏ của cảnh giới Linh Khu chia thành Phục Khí, Tôi Nguyên, Linh Mạch, Linh Niệm, Linh Binh, Linh Uy, Chân Linh. Hiện tại Ngô Bình đã có được Chân Linh hơn nữa, sau khi ổn định một thời gian, cơ hội đột phá lên cảnh giới lớn tiếp theo cũng đã chín mùi.
Lúc này, anh ở thế giới này, sự đối nghịch của thiên địa với anh không quá mạnh, vừa hay có thể đột phá ở đây.
Cảnh giới lớn thứ hai là cảnh giới Vĩnh Thần.
Cảnh giới Vĩnh Thần có sáu cảnh giới nhỏ, độ khó của việc tu hành lớn hơn nhiều cảnh giới Linh Khu. Cảnh giới Vĩnh Thần chủ yếu luyện ý thức tinh thần, một khi việc tu luyện có bất trắc thì hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng.
Sáu cảnh giới nhỏ của cảnh giới Vĩnh Thần chia ra thành Chân Hồn, Tử Phủ, Hồn Biến, Chí Thần, Bất Diệt.
Y Na cảm nhận được cơ thể Ngô Bình đang giải phóng khí tức mạnh thì hỏi: “Sư huynh sắp đột phá lên cảnh giới Vĩnh Thần sao?”
“Ừ. Cô có biết gì về cảnh giới Vĩnh Thần không?”
Y Na: “Biết đôi chút. Tu luyện cảnh giới Vĩnh Thần vô cùng khó khăn, phần lớn đều chỉ có thể ngưng tụ Chân Hồn, trăm người chưa được một người thành công vươn đến Tử Dạ. Dù là người giỏi như Ngũ Đế thì cũng chỉ đến được cảnh giới Hồn Biến, hơn nữa chỉ thực hiện được ba lần Hồn Biến”.
Ngô Bình: “Ồ, Hồn Biến không chỉ có một lần à?”
Y Na: “Nghe nói Hồn Biến cao nhất có chín lần, mỗi khi thêm một lần thì sau này đạt đến Chí Thần sẽ mạnh thêm được một phần”.
Ngô Bình: “Nói vậy thì những người tu luyện đến cảnh giới Hồn Biến cũng như những cấp thấp hơn thì cũng có thể đột phá lên cảnh giới lớn thứ ba sao?”
Y Na: “Đúng vậy”.
“Đương nhiên rồi, tu luyện càng sâu, chẳng hạn đạt đến Chí Thần thậm chí là cảnh giới Bất Diệt thì sau này sẽ càng lợi hại. Chỉ là cảnh giới Chí Thần và cảnh giới Bất Diệt sẽ chịu phản phệ của quy tắc thiên địa, vì vậy hiếm có người thử. Năm xưa Ngũ Đế mạnh cỡ nào mà cũng không dám mạo hiểm”.
Ngô Bình: “Đến lúc đó tôi phải thử một lần”.
Anh toàn tâm tu luyện, đến ngày thứ hai thì thành công ngưng tụ được Chân Hồn. Lúc Chân Hồn xuất hiện, Ngô Bình đã cảm nhận được linh hải được anh khơi thông đang dần dần biến thành biển lớn được tạo thành bởi linh lực và hồn lực, chân hồn đang tắm mình trong đó.
Lúc này linh lực và hồn lực của anh không phân biệt nhau, cùng nhau tạo nên linh hồn của anh, sức mạnh mà anh có được cũng biến thành linh hồn lực.
Ngô Bình cảm thấy thực lực của mình được tăng lên rõ rệt. Anh mở mắt, vung tay, dây băng trên người Y Na tự động đứt vụn, dưới tác dụng của linh hồn lực, những vết thương mờ nhạt nhanh chóng biến mất.
Y Na vừa vui mừng vừa bất ngờ, mỉm cười, nói: “Sư huynh, linh hồn lực của anh thật mạnh”.
Linh hồn lực của Ngô Bình đã có thể can thiệp vào vật chất, vì vậy mới có thể nhanh chóng chữa lành được vết thương của Y Na.
“Vết thương của cô khỏi rồi, chúng ta xuất phát thôi”.
Thế là Ngô Bình dắt theo Y Na và An Điệp Y đi dọc theo bờ sông về phía thượng nguồn.
Trên đường đi khó tránh gặp phải nguy hiểm nhưng đều được Ngô Bình hóa giải hết. Họ đi được bảy ngày thì sương mù dần tan, cuối cùng họ cũng đến được thượng nguồn, trên đỉnh núi cao.