Chương 4622
Ngô Bình nghe ra là con trai của Bích Huyết Chân Vương lần trước, Khương Linh Tiên.
Khương Linh Tiên hô xong liền đi vào linh đường. Hắn nhìn lướt qua, không thấy Kim Song Nhi liền lạnh lùng hỏi: “Song Nhi đâu?”
Ngô Bình nhướng mày: “Song Nhi là cái tên để anh gọi bừa bãi à? Cút ra ngoài!”
Khương Linh Tiên hừ lạnh: “Lý Huyền Bình phải không? Giờ Thánh Vương Minh Đà không còn nữa, cậu tưởng tôi sợ cậu à?
Ngô Bình: “Nói thế thì trước đây anh rất sợ tôi sao?”
Khương Linh Tiên sầm mặt: “Lý Huyền Bình, người phải cút là cậu! Thánh Vương Minh Đà không còn nữa, sau này nơi đây sẽ là địa bàn nhà họ Khương chúng tôi!”
Ngô Bình nhìn Khương Linh Tiên và nói: “Tôi sẽ nể mặt Bích Huyết Chân Vương, anh hãy đi ngay bây giờ thì tôi không so đo. Nếu anh còn chậm trễ, đến lúc đó có muốn đi cũng không kịp đâu”.
Khương Linh Tiên cười lớn: “Trước đây tôi không biết tu vi của cậu, nhưng bây giờ xem ra cậu chỉ là một Hư Tiên cỏn con mà thôi! Kẻ Hư Tiên giống như cậu, tôi vung một cái tát là vỗ chết hàng trăm tên!”
“Thế sao, anh có thể thử”, sự kiên nhẫn của Ngô Bình đã cạn kiệt, trong mắt anh hiện lên sự lạnh lẽo.
Khương Linh Tiên vứt áo khoác của mình ra, hắn đang mặc một bộ áo giáp với khí tức đáng sợ, trên áo giáp có ba lớp ánh sáng đang nhấp nháy, đó là sức mạnh to lớn của Chân Hoàng.
Ngô Bình biết đây là Tam Hoàng Chân Giáp, lần trước anh muốn đánh cược với Khương Linh Tiên, dùng Tam Hoàng Chân Giáp làm món cược, nhưng hắn không dám, cho nên kết cục không thu được gì cả.
“Làm sao hả? Đây là Tam Hoàng Chân Giáp, có nó thì giờ tôi ít nhất cũng có thực lực Chân Hoàng! Lý Huyền Bình, cậu dựa vào cái gì để khiêu khích tôi?”
Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Anh không biết tôi chính là Chân Hoàng sao?”
“Ha ha!”, Giang Linh Tiên không thèm để ý: “Cậu sao có thể sánh bằng Chân Hoàng thượng cổ được?”
Nói xong, hắn mặc Tam Hoàng Chân Giáp đi thẳng về phía Ngô Bình, theo mỗi bước đi, khí tức trên người hắn càng thêm mạnh mẽ. Khi bước đến gần Ngô Bình, hắn giơ tay tát vào mặt anh, muốn dạy cho anh một bài học.
Tuy nhiên ngay khi hắn giơ tay lên, bàn tay của Ngô Bình đã ấn lên vai hắn, sau đó Tam Hoàng Chân Giáp vỡ thành hai mươi tám phần, lần lượt rơi xuống người Ngô Bình như thể chúng còn sống, rồi tạo thành một bộ áo giáp.
Khoảnh khắc tay Ngô Bình chạm vào Tam Hoàng Chân Giáp, anh đã biết nguồn gốc của bộ áo giáp này và câu chuyện đằng sau nó.
Năm đó Nhân tộc bị đánh bại, ba Chân Hoàng bị đội quân của Thần tộc vây giữ trong đại trận. Ba Chân Hoàng hội ngộ là trận thế hoành tráng, cũng là có một không hai. Anh hùng rơi vào đường cùng, ba Chân Hoàng không cam lòng, họ tập trung toàn bộ sức mạnh, sử dụng tất cả các bảo vật quý giá trên người để rèn áo giáp, sau đó sử dụng chú thuật tối cao để phong ấn linh hồn của họ vào đó, trở thành khí linh, từ đó tăng cường sức mạnh của bộ giáp!
Khi bộ giáp được tạo ra, ba Chân Hoàng mất, Tam Hoàng Chân Giáp được sinh ra. Nó mạnh đến mức ngay cả đại trận Trấn Thiên của Thần tộc cũng không thể trấn áp được nó, Chân Giáp đã phá vỡ trận pháp và biến mất.
Sau khi bị vùi lấp không biết bao lâu thì nó được Bích Huyết Chân Vương phát hiện. Khi đó, Bích Huyết Chân Vương chỉ là một người bình thường, nhưng sau khi nhận được sự nuôi dưỡng của Tam Hoàng Chân Giáp, ông ta dần dần trở thành một Chân Vương.
Tam Hoàng Chân Giáp luôn chờ đợi một chủ nhân chân chính giúp Nhân tộc lấy lại vinh quang, hiện tại cuối cùng cũng đã đợi được.
Ý chí của ba vị Chân Hoàng đã giao tiếp với Ngô Bình, Ngô Bình rất tôn trọng họ và cúi đầu trước hư không: “Ba vị Chân Hoàng, tôi sẽ thực hiện mong muốn của ba vị!”