Ngô Bình cười nói: "Tôi đương nhiên biết. Tôi còn từng đi gặp ông ta".
Chung Huyền Linh bán tín bán nghi: "Biện pháp để đối phó với cổ thần Huyễn Hải của anh là gì?"
Ngô Bình: "Biện pháp gì không quan trọng, quan trọng là tôi có thể khiến ông ta không còn là mối nguy hại đối với nhà họ Chung”.
Advertisement
Chung Huyền Linh là một người thức thời, ông ta suy nghĩ vài giây rồi nói: "Đến nhà thì đều là khách, mời hai vị vào nhà ngồi".
Khi họ đến đại sảnh của nhà họ Chung, một cô gái chạy ra. Cô ấy khoảng mười tám tuổi, dung mạo xinh đẹp, đó là Chung Sở.
Advertisement
Nhìn thấy Chung Sở, Lý Dược Sư nháy mắt với cô. Chung Sở lườm cậu một cái rồi bước lên phía trước để chào ngô Bình: "Chào chú Lý”.
Ngô Bình cười nói: "Chào Chung Sở”.
Chung Huyền Linh ho nhẹ một tiếng, nói: "Nhà họ Chung chúng tôi đang nghĩ biện pháp giải quyết chuyện của cổ thần Huyễn Hải”.
Ngô Bình: "Cổ Thần Huyễn Hải là cường giả bát kỷ nguyên, không biết anh Chung tính đối phó như thế nào?”
Chung Huyền Linh không thể trả lời, bởi vì ông ta chưa nghĩ ra cách nào. Khi đối mặt với sức mạnh lớn như vậy, bất kỳ chiến lược nào cũng vô ích.
Ngô Bình gật đầu: "Tôi có thể nhận ra anh Chung vẫn không có cách nào thỏa đáng để giải quyết chuyện này. Thế này thì sao, chuyện của Huyễn Hải cổ thần hãy giao cho tôi, tôi đảm bảo rằng ông ta sẽ không đến gây rắc rối cho gia đình anh".
“Thật sao?”, Chung Huyền Linh mắt sáng lên.
Ngô Bình: "Đương nhiên là thật. Xin mời uống thử Thái Thủy Đan này, nhất định có thể giúp tu vi của anh đột phá".
Chung Huyền Linh lấy đan dược ra, đang cân nhắc có nên uống hay không thì Chung Sở đã nhanh tay đút vào miệng bố, cười nói: "Bố, bố sợ cái gì chứ, Dược Sư sao có thể hại bố được?"
Chung Huyền Linh ban nãy vẫn còn do dự nhưng chính con gái đã đút viên đan vào miệng ông ta. Đan dược biến thành một luồng khí đi vào cơ thể. Sau đó Chung Huyền Linh cảm thấy khí tức trong cơ thể mình thay đổi.
Ông ta lập tức nói: "Xin chờ một chút", nói xong vội vàng đi về phía sau nhà.
Lý Dược Sư hỏi: "Bố, cần bao lâu chú ấy mới có thể đột phá?"
Ngô Bình: "Tu vi của ông ấy đã tích lũy nhiều năm, nửa tiếng là đủ".
Chung Sở chớp đôi mắt xinh đẹp và nói: "Chú, cháu đã âm thầm tu luyện theo con đường tu tiên Nhân Đạo"