“Cái gì? Mười hai triệu Linh Tệ? Anh nghèo đến điên rồi sao!”. Đối phương rống giận: “Nơi này là Thành Bạch Mã, không phải nơi mà của mấy tên người ngoài như các anh ngang ngược đâu!”
Ngô Bình: “Bớt nói nhảm đi, tôi hỏi ông có bồi thường hay không?”
Đối phương cười lạnh: “Bồi thường? Anh nghĩ anh là ai, dám đòi quá đáng với tôi như vậy!”
Ngô Bình thở dài: “Nếu không bồi thường, vậy tôi chỉ có thể ép buộc thôi”.
Anh bước ra một bước, người đã đến trước mặt đối phương, sau đó một tay nắm lấy cổ áo ông ta. Ông ta không có sức, bất giác vẻ mặt thay đổi, kêu la: “Có gì từ từ nói!”
Người này là gia chủ nhà họ Ngân, tu vi Bí Cảnh tầng bảy, tu vi như vậy không phải yếu, nhưng ở trước mặt Ngô Bình thì chẳng khác gì tên gà mờ.
Advertisement
Ngô Bình: “Giao tiền bồi thường mười hai triệu, nếu không tôi đánh chết ông!”
Hiểu rõ đã gặp phải nhân vật lợi hại, người này lập tức bảo người làm lấy mười hai triệu Linh Tệ giao vào tay Ngô Bình, nói: “Mong cậu thả lỏng tay”.
Ngô Bình thả ông ta ra, lạnh nhạt nói: “Tôi ở trong thành, nếu ông không phục thì chỉ cần dẫn người đến tìm tôi. Nhưng lần sau, sẽ không chỉ là mười hai triệu đâu”.
Nói xong, anh dẫn các tiêu sư nghênh ngang rời đi, cảnh tượng này khiến người vây xung quanh xem đến ngây người, thầm nhủ vị này là ai vậy, đúng là uy phong!
Có tiêu sư bị thương, mọi người cũng không còn tâm trạng vui đùa, đều đi theo Ngô Bình về nơi ở.
Tiêu sư lớn tuổi nói: “Tiêu đầu, đối phương chắc chắn sẽ không bỏ qua dễ dàng. Nhất định sẽ tìm cao thủ đến đối phó với chúng ta”.
Ngô Bình: “Đến thì cứ đến, cho dù là cao thủ cảnh giới Thần Thông đến thì tôi cũng không sợ!”
Vừa nói xong, thì nghe thấy ngoài viện truyền đến tiếng bước chân nặng nề, có người lớn tiếng hỏi: “Người của tiêu cục Uy Hổ có không?”
Mã Bảo Thắng ra mở cửa, một người đàn ông cao to uy mãnh đứng ngoài cửa, khí tức mạnh mẽ, thực lực còn hơn cả Mã Bảo Thắng.
Mã Bảo Thắng hỏi: “Chúng ta chính là tiêu sư của tiêu cục Uy Hổ, ngươi là ai, tìm chúng ta có chuyện gì?”
Người đàn ông lực lưỡng nói: “Ta tìm tiêu đầu của các ngươi”.
Ngô Bình đi ra, hỏi: “Ai tìm ta?”
Nhìn thấy Ngô Bình, người đàn ông lực lưỡng này lại tiến lên kính cẩn thi lễ, nói: “Tiểu nhân bái kiến công tử!”
Ngô Bình bất ngờ trong lòng: “Ngươi tìm ta?”
Người đàn ông lực lưỡng nói: “Tiểu nhân theo lệnh chủ đến mời công tử”.
Ngô Bình: “Chủ nhân ngươi là ai?”
Người đàn ông lực lưỡng: “Chủ nhân ta chính là người nằm trong quan tài hoàng kim trước kia,”