Ngô Bình tập trung luyện đan, nửa tiếng sau, anh đã cầm ba viên đan dược ra ngoài rồi cười nói: “Tôi đã luyện chế xong Hạo Thiên Đan rồi”.
Ba cô gái đều đứng lên nhìn, Nguyệt Thanh Ảnh sáng mắt lên, cô ấy nhận lấy viên đan dược rồi khen ngợi: “Tài luyện đan của công tử đúng là phi thường, mới lò đâu đã cho ra đan dược thượng thượng phẩm rồi”.
Ngô Bình: “Nếu tôi luyện lại thì sẽ có cơ hội đạt đến cực. phẩm”.
Lý Thuần Như cười nói: “Vậy phiền công tử một lát nữa luyện lại giúp chúng tôi một lò”.
Ngô Bình: “Được”.
Hà Tử Trần: “Công tử vừa luyện đan xong nên chắc cũng mệt rồi, mời đến đại điện nghỉ ngơi”.
Ba cô gái mời Ngô Bình vào trong một phòng khách mang phong cách cổ xưa. Vừa vào, Ngô Bình đã thấy ở ngay. giữa căn phòng có một cuốn sách lụa đang toả ra khí tức. thiên đạo”.
Ngô Bình hỏi: “Các cô nương, đây là thứ gì?”
Nguyệt Thanh Ảnh đáp: “Đây là một thánh chỉ mà năm xưa Thiên đế để lại. Thánh chỉ này kết nối với đại đạo, chỉ cần viết tên của mình lên đó thì sẽ nhận được sắc phong của trời đất và trở thành cường giả Đạo cảnh tầng thứ ba trở lên”.
Ngô Bình vô cùng kinh ngạc: “Còn có món bảo bối này nữa ư?”
Nguyệt Thanh ảnh: “Đây là bảo bối của gia tộc, chúng tôi không thể sử dụng, mà chỉ có thể hưởng khí tức toát ra từ nó thôi”.
Ba cô gái nói xong thì đều lần lượt lấy cớ có việc để rời đi.
Ngô Bình nhìn thánh chỉ đó mà thấy Thiên đế thật phi thường, chỉ một thánh chỉ mà có thể khiến người ta đột phá đại đạo, vậy cảnh giới của Thiên đế phải đến trình độ nào rồi? Tâng thứ mười Đạo cảnh hay còn cao hơn?
Nhưng anh không hề có suy nghĩ chiếm nó làm của riêng, dẫu sao đây cũng không phải đồ của anh.
Tại một căn phòng khách, Lý Thuần Như nói: “Chị đoán xem Ngô công tử có lấy pháp chỉ đi không? Dẫu sao nếu có nó thì anh ấy có thể đột phá Đạo cảnh mà, một lợi ích tốt như vậy đến mình còn không từ chối được nữa mà”.
Nguyệt Thanh Ảnh: “Ai mà biết được, hi vọng anh ấy sẽ không khiến chúng ta thất vọng”.
Ngô Bình ngồi uống trà trong phòng khách, thấy các cô gái vẫn chưa quay lại, anh quyết định lấy lò luyện đan ra rồi tiếp tục luyện lò Hạo Thiên Đan thứ hai. Lần này, anh đã có kinh nghiệm từ lần trước nên đã cho ra thành phẩm là đan dược cực phẩm.
Hạo Thiên Đan là đan dược cấp 12, tác dụng của nó là giúp tu sĩ cảnh giới Thần Thông có thể cảm nhận được sức mạnh của thiên đạo rồi tạo dựng nền móng để chính thức tiến vào cảnh giới này.
Nửa tiếng sau, ba cô gái mới trở lại, thấy Ngô Bình đang luyện đan, họ nhìn nhau rồi mỉm cười.
Một lát sau, Ngô Bình đã luyện đan xong, thành quả là ba viên đan dược cực phẩm.
Nguyệt Thanh Ảnh nghiêm túc nói: “Trình độ của công tử chắc chắn đã vượt qua cấp Lục Tử Đỉnh rồi”.
Ngô Bình cũng không giấu giếm: “Lúc kiểm tra ở môn phái, tôi đã là thầy luyện đan Kim Đỉnh rồi. Nhưng tông chủ sợ tôi còn trẻ mà đã có thành tựu như thế dễ khiến người ta sinh lòng ghanh ghét nên mới tuyên bố ra ngoài tôi là thầy luyện đan Lục Tử Đỉnh".
Hà Tử Trần hô lên: “Thầy luyện đan Kim Đỉnh ư! Trong lịch sử chưa từng có thầy luyện đan nào đạt đến cấp này cả, công tử đúng là thiên kiêu trong các thiên kiêu”.