Chủ đỉnh Tinh thở dài nói: “Đúng thế, các kiến thức trên bia Tinh có tính duy nhất, nếu đã có người lĩnh ngộ rồi thì người khác không thể lĩnh ngộ được nữa. Điều này khiến cho việc lĩnh ngộ ngày càng khó, người có thu hoạch cũng ngày càng ít. Nhưng bên trên lại giao cho tôi nhiệm vụ tìm một Tinh quân có tư chất, song bao năm qua rồi, tôi vẫn chưa gặp được ai. Nếu người này cũng không được nốt thì tôi chịu thật rồi”.
Lưu Tinh quân: “Tôi đến đây cũng vì thấy cậu bạn này có tư chất tốt. Phía Nguyệt Thị còn thông tin cậu ấy là thầy luyện đan Lục Tử Đỉnh, thực lực có thể hạ công tử số một trong nháy mắt. Ha ha, tôi có dự cảm cậu ấy sẽ làm nên chuyện đấy".
Chủ đỉnh Tinh khế thở dài: “Hi vọng là thế, nếu anh ta có tư chất của Tinh quân thì nhiệm vụ của tôi coi như xong”.
Lưu Tinh quân: “Tinh Môn đã 300 năm chưa có thêm Tinh quân trẻ tuổi nào nên tôi hiểu tâm trạng của cô”.
Chủ đỉnh Tinh: “À, quy định của Tinh Môn là buộc phải lấy một phần ba tài nguyên của môn phái ra để cung cấp cho Tỉnh quân mới tu hành trong năm năm đầu. Nếu Ngô Bình có thể trở thành Tinh quân mới thì có thể một mình hưởng cả đống tài nguyên”.
Lưu Tỉnh quân cười nói: “Giờ quy mô của Tỉnh Môn đã lớn, tài nguyên tích luỹ trong 300 năm sẽ nhiều đến mức nào. Các tài nguyên ấy mà đập vào một con chó thì nó cũng có thể trở thành thiên kiêu. Huống hồ Ngô Bình này đã có tư chất sẵn rồi”.
Chủ đỉnh Tinh: “Lưu Tinh quân, ông có ý đồ gì với anh ta à”
Lưu Tinh quân cười phá lên: “Tôi chỉ đánh giá cao cậu ta và muốn giúp đỡ thôi. Đương nhiên, cậu ta có thành tựu càng cao thì tôi càng được lợi nhiều”.
Chủ đỉnh Tinh trầm mặc một lát rồi nói: “Vậy thì tôi cũng cần lựa chọn rồi”.
Lưu Tinh quân: “Không cần do dự, chúng ta sẽ cùng nhau giúp đỡ Ngô Bình. Chuyện này mà thành thì hai chúng ta đều có địa vi cao trong Tỉnh Môn, chắc chản hơn hẳn bây giờ”.
Chủ đỉnh Tinh gật đầu: “Nếu anh ta thật sự có tư chất của. Tinh quân thì tôi sẽ vui vẻ làm tuỳ tùng cho”.
Lưu Tinh quân: “Cô cũng chỉ cách Tỉnh quân một bước nữa thôi, nếu được cậu ta chỉ dẫn thì khéo lại đột phá đấy”.
Chủ đỉnh Tinh cười trừ: “Tôi chẳng còn ôm hi vọng nữa rồi, à tôi nghe nói T¡ Tinh quân cũng đã tìm được một người có thiên bẩm xuất sắc, hình như cũng sắp đến gần lĩnh ngộ bia Tinh đúng không?”
Lưu Tinh quân thoáng qua vẻ lạnh lùng, ông ấy và T¡ Tinh quân có mối thù sâu đậm, không đội trời chung.
Ông ấy nói: “Vì thế tôi mới mong Ngô công tử có thể lĩnh ngộ được nhiều hơn để chặt đường lui của tên kia”.
Những thứ có thể lĩnh ngộ ở tầng trung của bia Tinh chỉ còn lại rất ít, nếu Ngô Bình có thể lĩnh ngộ được thì người kia sẽ không còn cơ hội nữa.
Chủ đỉnh Tinh cười nói: “Cũng đúng, xem ra chúng ta cùng chung lợi ích rồi”.
Lưu Tỉnh quân: “Tôi phải cảm ơn cô, cô mà không báo tin cho tôi thì tôi đã lỡ mất Ngô Bình rồi”.
Trong lúc hai người họ nói chm Ngô Bình đã đi tới một bầu trời sao mênh mông. Có một tấm bia đá khổng lồ ở đây, không biết đã tồn tại bao lâu rồi.
Tuy cách nó rất xa, nhưng Ngô Bình vẫn có thể nhìn thấy. rõ những thứ ghi trên bia. Đó là những phù văn và nét vẻ thần bí vô cùng phức tạp.
Anh mới nhìn một lát đã thấy hoa mắt, thậm chí còn buồn nôn.
Anh lập tức nhìn sang chỗ khác rồi hô lên: “Ghê thật! Mình mới nhìn một chút mà đã choáng váng, nội dung trên bia này khủng thật!”
Anh nghỉ ngơi một lát rồi khởi động khả năng nhìn xuyên thấu để đọc nội dụng trên bia tiếp.