Hà Tích Nhược nhìn thấy ig8i) đi cùng mình bị giết thì biến sắc mặt, sau đó ngi ói: “Hà Tử Trần, cô dám cấu kết với người ngoài rồi hại chết người trong tộc! Cô cứ chờ đấy, tôi sẽ đi mách các tộc lão”.
Thấy đánh không lại, Hà Tích Nhược bỏ lại một câu lập tức dẫn những người còn lại bỏ đi.
Họ đi rồi, Hà Tử Trần mới thở dài nói: “Xem ra hôm nay chắc chản sẽ có chuyện, kiểu gì họ cũng quay lại”.
Ngô Bình: “Không cần nương tay với đám này”.
Hà Tử Trần: “Chắc em phải gọi vài vị trưởng bối đến họp bàn kế sách thôi”.
Cô ấy lập tức đi mời các trưởng bối của chỉ khác. Hà Tử Trần đi một lúc lâu sau mới về, nhưng vẻ mặt thì nhăn nhó.
Nguyệt Thanh Ảnh vội hỏi: “Tử Trần, sao rồi?”
Hà Tử Trần buồn bã nói: “Họ đều trách nhà em, họ bảo. tại nhà em thì họ mới bị như bây giờ”.
Nguyệt Thanh Ảnh: “Chäc họ đã bị người của các chỉ khác thuyết phục rồi nên mới phản bội nhà em”.
Hà Tử Trần bất lực ngồi xuống rồi lẩm bẩm: “Nếu như thế thì dù chân tướng có phơi bày thì chỉ nhà em cũng phải giải tán mất”.
Nguyệt Thanh Ảnh nói: “Giải tán thì giairn tán, các chỉ nhà họ Hà luôn tranh đấu với nhau, gia tộc nhà em đang thiếu một người có tiếng nói nhất. Chị thấy bác trai có thể nhân đây trở thành nhân vật này”.
Hà Tử Trần: “Ý chị là bỏ những người khác lại thì nhà em có thể đi xa hơn ư?”
Nguyệt Thanh Ảnh: “Đúng thế, Tử Trần, em đừng quên là anh Bình đến Nguyệt Thị xong thì đã khiến Nguyệt Thị thay đổi như thế nào. Không nói những cái khác, riêng đan dược mà anh ấy luyện chế thôi cũng đủ khiến các chỉ khác phải thòm thèm rồi. Huống hồ, em còn là người phụ nữ của anh Bình, mà anh ấy là ai chứ? Là người đứng đầu của đại hội quần hùng, là khách quý cuat núi Nguyên Sử đó. Với thân phận như vậy, những người khác phải lấy lòng em còn không kịp ấy chứ”.
Nguyệt Thanh Ảnh là người ngoài nên rất tỉnh táo, chuyện vốn đang rối, nhưng qua lời của cô ấy lại biến thành chuyện tốt.
Hà Tử Trần nhìn snag Ngô Bình, sau đó gật đầu thật mạnh: “Chị, em hiểu rồi”.
Nguyệt Thanh Ảnh: “Em hãy tung tin người đứng đầu đại hội quần hùng đang ở đây trước đi đã”.
Hà Tử Trần cử ngay vài người đi, không lâu sau thì cả Hà Thị đã biết tin là Ngô công tử - người đứng đầu đại hội quần hùng đang có mặt ở Hà Thị, hơn nữa sau này còn lấy Hà Tử Trần làm vợ.
Tin tức vừa tung ra, Hà Thị đã chấn động, tất cả mọi người đều thi nhau liên tưởng đến nhiều chuyện như tương lai của Hà Thị, tương lai của Ngô công tử cùng những gì mà anh mang đến cho gia tộc mình.
Sau đó, tin tức thứ hai cũng bùng nổ. Thiên Tư Đan, Vạn Pháp Đan và Lục Phúc Đan mà Hà Thị mua đều do Ngô Bình luyện chế, anh còn là thầy luyện đan Lục Tử Đỉnh! Nhưng sự thật thì anh có trình độ Thất Tử Đỉnh.
Sau khi tung hai tin này ra, Nguyệt Thanh Ảnh nói: “Tử Trần, hình như Thiên Nguyên có một động Kim Đỉnh kiểm tra trình độ của thầy luyện đan đúng không?”
Động Kim Đỉnh từng là nơi mà một thầy luyện đan Kim Đỉnh luyện đan. Sau khi người đó đi rồi thì đã để các tài nguyên cùng truyền thừa của mình ở lại. Nhưng ông ấy cũng đã bày một trận pháp khảo hạch, chỉ thầy luyện đan nào có trình độ từ Thất Tử Đỉnh trở lên thì mới có thể nhận được truyền thừa.
Hà Tử Trần: “Vâng, nhưng động ấy của nhà họ Thạch, mà quan hệ giữa nhà em với họ không được tốt, chắc họ không đồng ý cho mình vào đâu”.
Ngô Bình hỏi về động đó, sau khi biết đó là nơi một thầy luyện đan Kim Đỉnh từng luyện đan thì anh lập tức hào hứng nói: “Chắc anh có thể đi thử”.
Nguyệt Thanh Ảnh sáng mắt nói: “Anh Bình, ý anh là Phương Thanh Thanh ư?”
Ngô Bình gật đầu: “Có Phương Thanh Thanh hậu thuẫn từ trong thì chắc Thạch Thị sẽ đồng ý thôi”.
Hà Tử Trần: “Thạch Thị thường cầm người ngoài vào. động ấy, đương nhiên cũng có người chịu bỏ tiền ra để được vào”.