Ngô Bình khẽ thở dài: “Xem ra tôi phải đề phòng nhà họ Thiên”.
Giang Sơ Nhan: “Công tử có dự định gì?”
Ngô Bình: “Tôi muốn đưa người nhà tôi đến một nơi an toàn, chỉ cần họ an toàn, tôi không còn gì lo lắng cả”.
Giang Sơ Nhan: “Vậy an toàn của công tử thì thế nào?”
Ngô Bình cười nói: “Dù đối phương là tầng bảy Đạo Cảnh, tôi cũng có thể chạy thoát, tôi không sợ chúng đối phó với tôi”. Giang Sơ Nhan: “Nếu là như thế thì tôi có ý này”. Ngô Bình hỏi: “Ý gì?”
Giang Sơ Nhan: “Mặc dù chuyện này khiến nhà họ Thiên rất khó chịu nhưng họ chắc sẽ không làm lớn chuyện, cùng lắm là họ sẽ âm thầm sát hại công tử. Nếu như thế, công tử có thể đưa người nhà đến không gian tầng hai trong Nguyên Thủy Tiên Giới”.
Ngô Bình: “Còn có không gian tầng thứ hai?”
Giang Sơ Nhan cười nói: “Thật ra ban đâu Nguyên Thủy Tiên Giới là do Nguyên Thủy Đạo Quân tạo ra, cũng chính là không gian mà chúng ta đang ở bây giờ. Sau đó tiến cảnh giới Hỗn Độn thì cơ bản đã mở ra không gian tầng thứ hai, được. gọi là Nguyên Thủy Thượng Cảnh, tương ứng, nơi chúng ta đang ở gọi là Nguyên Thủy Hạ Cảnh”.
Ngô Bình: “Những người sống ở Nguyên Thủy Thượng Cảnh đều là các nhân vật tầm cỡ sao?”
Giang Sơ Nhan lắc đầu: “Không hẳn, chẳng qua chỉ là môi trường ở Thượng Cảnh tốt hơn nên càng dễ có thiên tài. Theo thời gian, nơi đó sinh ra rất nhiều thế lực siêu cấp, tất nhiên bất kể thế lực có mạnh đến đâu cũng không thể so sánh với sức ảnh hưởng của Nguyên Thủy Sơn”.
“Thượng Cảnh cũng có một Nguyên Thủy Sơn?”
Giang Sơ Nhan: “Nguyên Thủy Sơn là cách gọi của người bên ngoài, nội bộ chúng ta gọi là Thượng phủ và Hạ phủ. Chúng ta là Hạ phủ, Nguyên Thủy Thượng Cảnh là Thượng phủ. Thượng phủ và Hạ phủ không nối liên với nhau nhưng về mặt thực lực thì Thượng phủ mạnh hơn”.
Ngô Bình: “Hai bên có liên hệ với nhau nhiều không?”
Giang Sơ Nhan: “Không hẳn là nhiều, chỉ có khi có chuyện trọng đại, hai bên mới gặp mặt nhau, thật ra anh có thể hiểu là hai tông môn có mối quan hệ họ hàng”.
Ngô Bình gật đầu: “Nói như thế, bên Thượng phủ chưa chắc sẽ nhận ra thân phận của tôi”.
Giang Sơ Nhan: “Cũng không thể nói là không nhận ra, chẳng qua sẽ không xem anh là người nhà của mình. Đương nhiên, nếu công tử có thể vượt qua vài lần đánh giá của Thượng phủ thì cũng sẽ có địa vị phi thường, được Thượng. tôn trọng”.
Ngô Bình cười khổ: “Đứng thứ ba trên bảng Đại Tiên cũng không được sao?”
Giang Sơ Nhan: “Đương nhiên là được nhưng vẫn chưa đủ. Người được kính trọng nhất bên Thượng phủ thật ra là thầy luyện đan, vì Thượng phủ có rất nhiều dược liệu nên được gọi là trấn thuốc. Thật ra Nguyên Thủy Đạo Tôn cũng là một thầy luyện đan, thế nên Thượng phủ vẫn luôn coi trọng thầy luyện đan”.
Ngô Bình: “Thật kỳ lạ, tại sao Hạ phủ không có nhiều thầy luyện đan?”
Giang Sơ Nhan: “Thượng và Hạ có sự khác biệt, hơn nữa Thượng phủ cũng không mong Hạ phủ vượt qua họ về mặt này”.
Ngô Bình: “Xem ra tôi phải đến Nguyên Thủy Thượng Cảnh một chuyến”.
Giang Sơ Nhan: “Vừa lúc tôi theo lệnh đến Thượng Cảnh mua đan dược, đi cùng đi”.
Ngô Bình: “Đi mau đan dược sao? Đan dược ở Hạ phủ đều được mua từ Thượng phủ à?”
Giang Sơ Nhan: “Đan dược cao cấp một chút đa phần đều đến từ Thượng phủ, dù sao cũng là cùng huyết thống, giá cả sẽ rẻ hơn một chút”.
Ngô Bình: “Lần này cô muốn mua đan dược thế nào?”
Giang Sơ Nhan: “Số lượng khá lớn, tôi sang đó đặt trước, phải mất khoảng nửa năm mới có thể cung ứng toàn bộ đan dược, hơn nữa bình thường rất khó giao toàn bộ”.