Chương 616
Tiết Thái Hổ gật đầu: “Anh Đinh nói đúng, sòng bạc kiếm tiền ngon hơn. Vả lại, người thắng tiền cũng thích tiêu tiền ở đây tiếp, cứ phải gọi là vung tiền như giấy. Khách sạn này năm nào chẳng thu hơn 5 tỷ, lợi nhuận cao kinh người”.
“Thật ra không chỉ có khách sạn này đâu, mà tất cả khu vui chơi giải trí, cửa hàng và taxi ở thành phố Aung này đều là của tướng quân Aung hết. Có người từng tính tài sản cá nhân của ông ta thì thấy ít nhất cũng cỡ cả trăm tỷ”.
Ngô Bình: “Chúng ta đến cược ngọc cơ mà? Ông lại muốn chơi cờ bạc nữa hả?”
Tiết Thái Hổ cười khà khà: “Cậu chủ Ngô, không giấu gì cậu, ở đây có một cao thủ bài bạc, lần trước tôi đã thua hắn 500 triệu. Chuyến này đến, tôi muốn chơi với hắn tiếp xem có đòi tiền về được không”.
Ngô Bình lắc đầu: “Ông bỏ ý định ấy đi, lần trước đã thua rồi thì lần này sẽ thua tiếp”.
Tiết Thái Hổ bình thản nói: “Tôi cũng có chuẩn bị rồi, tôi đã mời một cao thủ đi cùng”.
Nói rồi, gã nhìn về phía một ông già ngồi cách đó không xa. Ông ấy rất gày, râu ngắn, tóc hoa râm, ông ấy mỉm cười rồi vẫy tay với nhóm Ngô Bình.
Tiết Thái Hổ: “Cậu chủ Ngô, anh Đinh, đây là cao thủ cực siêu trong giới thiên thuật, tên là thiên vương Trần Tung”.
Trần Tung cười nói: “Không dám, cái danh thiên vương là do mọi người đặt cho tôi thôi”.
Ngô Bình nhìn Trần Tung thì phát huện đỉnh đầu ông ấy có hắc khí vờn quanh. Đây là dấu hiệu ông ấy sắp chết, anh không khỏi chán nản nói: “Tôi khuyên ông đừng tham gia vụ này, không sẽ thua thảm hơn đấy”.
Nếu là người khác nói câu này thì Tiết Thái Hổ sẽ trở mặt ngay rồi, gã nói với Ngô Bình: “Cậu chủ Ngô, lần này chắc chắn tôi sẽ thắng”.
Đinh Mặc nói: “Kệ đi, có khuyên cũng vô dụng, chờ xem trò hay thôi”.
Dù Ngô Bình có khuyên thế nào thì Tiết Thái Hổ vẫn quyết chơi, nửa tiếng sau, gã đã lên tầng hai mươi, đây là nơi đặt tiền cược cao nhất nên toàn khách sộp.
Ngô Bình và Đinh Mặc cũng đi theo, vừa vào thì họ đã thấy rất nhiều trò cá cược, hầu như là đủ hết.
Tiết Thái Hổ không vội đi tìm cao thủ đó để trả thù ngay, mà đi tới một bàn chơi bài trước.
Ngô Bình mặc kệ gã rồi đi loanh quanh, cuối cùng đến một bàn chơi bài Nga, anh đổi tiền rồi đặt hết vào một ô.
Nếu thắng ở ô này thì sẽ lãi gấp ba lần tiền cược.
Đương nhiên quả cầu đã rơi xuống ô mà Ngô Bình đặt.
Nhờ việc quan sát cách vận chuyển của bánh răng mà Ngô Bình có thể đoán được quả cầu sẽ rơi vào ô nào.
Ba phút sau, quả cầu vẫn rơi vào ô mà Ngô Bình đặt, mọi người đều ồ lên, còn anh thì đã có thêm 30 triệu.
Vì thế anh lại thấy năm triệu ra để đặt tiếp.
Loáng cái Ngô Bình đã thắng mấy chục triệu, mọi người lập tức xúm lại rồi quan sát vòng quay.
“Đặt hẳn năm triệu, nếu thắng là được hơn trăm triệu đấy”.
“Nào có dễ thế, xác suất chỉ có một phần năm mươi thôi chứ mấy?”
Đinh Mặc cũng bị cuốn tới xem, hắn hiếu kỳ quan sát vòng xoay, chờ khi nó dừng lại thì quả cầu nhỏ đã lăn đúng vào ô mà Ngô Bình chọn.