Ngô Bình rất tò mò hỏi ông ta: “Nếu một trăm nghìn Ấn Bí Khiếu thì sao?”
Phương Lập lắc đầu: “Không ai có thể làm được, chục nghìn Ấn Bí Khiếu đã là cực hạn mà cơ thể tu sĩ Trúc Cơ có thể chịu đựng. Cho dù là tu sĩ nghìn Ấn Bí Khiếu cũng không nhiều, chứ đừng nói là chục nghìn Ấn, nếu có thể có ba nghìn Ấn Bí Khiếu cũng đã là tư chất thiên kiêu rồi”.
Ngô Bình gật đầu, cậu hiểu được khó khăn trong đó là đâu. Cơ thể con người có một trăm hai mươi cái bí khiếu, bí khiếu mở ra càng nhiều thì áp lực mà cơ thể phải chịu đựng càng lớn. Hơn nữa, sau khi vài bí lực được sinh ra bởi bí khiếu chồng lên nhau, uy lực sinh ra cũng không phải đơn giản là một thêm một.
Ngẫm nghĩ một lát, cậu quyết định tấn công chục nghìn Ấn Bí Khiếu, xem thử mức độ chịu đựng của cơ thể.
Bỗng chốc xung quanh có từng tia bí lực cấp Thần tràn vào bí khiếu của cậu, cũng chuyển hóa thành bí ấn trong đó. Chỉ là, bí lực bên ngoài quá mỏng manh, dù sao nơi này cũng không phải là Thánh Cổ Đại Lục, càng không phải là Thần Thổ nên tốc độ hấp thụ của cậu cực kỳ chậm chạp.
“Nếu cứ như thế, trăm năm cũng không đạt tới trăm nghìn Ấn Bí Khiếu”, Ngô Bình lẩm bẩm nói, cảm thấy bất lực, chẳng lẽ phải đến Thánh Cổ Đại Lục mới có thể tu luyện chính thức được?
Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, một không gian bí ẩn nào đó sâu trong cơ thể cậu mở ra, rất nhiều bí lực cưồn cuộn lao ra giống như dòng sông rót vào bí khiếu của cậu.
'Từ lâu Ngô Bình đã không còn ngạc nhiên khi gặp. điều kỳ lạ nữa, cậu nghỉ ngờ mình là người chuyển kiếp, trên người ẩn chứa vài bí mật.
Bí lực quá nhiều, tốc độ chuyển hóa bí khiếu của cậu hơi không theo kịp.
Vừa lúc cũng sắp hết giờ thi, Ngô Bình quay lại trường thi đón Hàn Băng Nghiên về khách sạn.
Sau đó phần lớn thời gian Ngô Bình đều dùng vào. việc luyện hóa bí lực, mãi đến ngày hôm sau Hàn Băng Nghiên đi thi ngày cuối cùng, cậu mới hoàn thành chục nghìn Ấn Bí Khiếu thứ nhất.
Như Phương Lập nói, bí lực được sinh ra bởi chục nghìn Ấn Bí Khiếu gấp trăm lần nghìn Ấn Bí Khiếu, gấp mười ngàn lần trăm Ấn Bí Khiếu. Bí lực mạnh như thế nhưng Ngô Bình cũng không cảm thấy khó chịu, chứng †ỏ thể chất của cậu rất mạnh.
Ngô Bình lấy dao găm cắt vào ngón tay, hiệu quả tự chữa trị của bí lực lập tức có tác dụng, vết thương của cậu lành lặn như lúc đầu trong vòng một phút ngắn ngủi, cũng chẳng để lại sẹo.
“Không hổ là bí lực cấp Thần, hiệu quả quá thần kỳ”, Ngô Bình rất hài lòng.
Phương Lập nhìn thấy cậu đã thành công mở được. bí khiếu thứ nhất, bèn nói: “Cậu Ngô đúng là thiên tài, thế mà lại mở được chục nghìn Ấn Bí Khiếu”.
Ngô Bình hỏi ông ta: “Nếu sau này một trăm hai mươi bí khiếu đều đạt đến chục nghìn, tôi sợ không chịu nổi”.
Phương Lập vội nói: “Không phải như thế! Trong một trăm hai mươi bí khiếu này cũng chỉ có mấy cái hoặc mười mấy cái là chủ tu thôi, lợi hại nhất cũng chỉ có mấy chục cái, không ai có thể tu luyện hết toàn bộ chục nghìn ấn. Nếu muốn tu luyện hết, cho dù là nghìn ấn cũng không có khả năng chứ đừng nói là chục nghìn Ấn”.
Ngô Bình: “Ồ, còn có chủ tu à?”