“Âm”
Phượng Thất ra tay trước, cơ thể hắn trực tiếp đột phá giới hạn của không gian, thoáng chốc xông tới trước mặt Ngô Bình rồi đánh ra một quyền. Trên nắm tay có ngọn lửa màu vàng, vô số ký. vờn quanh. Hiển nhiên là sức mạnh của một quyền ấy vô cùng khủng bố.
Ngô Bình nhìn nắm tay càng ngày càng gần kia, cũng đánh ra một quyền. Một quyền kia trông thì hết sức. bình thường, nhưng vừa đánh ra, Ma Điệp Thái Cổ trong bảy bí khiếu của Thất Tinh Trảm Đạo đồng loạt vỗ cánh, một lưồng khí tức thái cổ chợt bộc phát ra.
“Âm
Quyền và quyền trực tiếp va vào nhau, sức mạnh khủng bố khuếch ra xung quanh, Ngô Bình vẫn đứng im không nhúc nhích, còn Phượng Thất lại lùi lại 7 bước. Mỗi một bước, mặt đất đều xuất hiện một dấu chân sâu hoắm.
Sau khi lùi lại bảy bước, con ngươi hắn lập tức bùng lên ngọn lửa màu vàng, trở nên hết sức phấn khích.
“Khá đấy! Không ngờ có thể đỡ được một quyền của tôi, còn đánh tôi lùi lại mấy bước, thú vị!”
Trần Mộng thấy vậy thì vô cùng ngạc nhiên, cô ta biết cần phải nhìn nhận lại thực lực của Ngô Bình một lần nữa. Trong lòng mấy người khác cũng thâm chấn động, sức mạnh Thần Hoàng của Phượng Thất thế mà chẳng thể đánh bại cậu ta, rốt cuộc thì cậu ta có lai lịch gì vậy? Phải biết rằng, sức mạnh Thần Hoàng kia vốn đến từ vương tọa của Phượng Hoàng, có sức mạnh cực. kỳ mạnh!
“Nhóc con, cậu cho rằng mình có thể đánh bại anh Phượng ư? Ban nấy, anh ấy chỉ mới sử dụng một sức mạnh của một Phượng mà thôi! Có biết tại sao anh ấy lại gọi là Phượng Thất không? Vì trong người anh ấy thức tỉnh sức mạnh của bảy con Phượng Hoàng!”
Ngô Bình lập tức cảm thấy hứng thú, nói: “Vậy ư, hóa ra chỉ dùng 1/7 sức mạnh. Thế là được rồi, ban nãy tôi còn lo lắng hắn yếu như vậy, đánh chẳng thú vị gì cả”.
“Ý cậu là gì?”, tên nịnh hót kia trợn trừng mắt: “Lẽ nào cậu cũng giống như anh Phượng, vẫn chưa phát huy ra sức mạnh thật ư?”
Ngô Bình không có trả lời vấn đề nhàm chán kia, vặn hai tay, sức mạnh của Cửu Dương Hóa Cấm Đồ bị cậu phóng ra. Cửu Dương Hóa Cấm Đồ có thể luân chuyển nhiều sức mạnh khủng bố, cậu muốn thử thật xem khả năng của Phượng Thất kia đến đâu.
Giờ phút này, có mười ngàn đôi tay ở trong cơ thể cậu kết thành dấu ấn, sức mạnh khủng bố tràn ngập cả người Ngô Bình. Lúc này, cậu vẫn chưa dùng sức mạnh cấm ky và vài loại sức mạnh trấn áp trong tháp Thiên Mệnh.
Phượng Thất “Hừ” một tiếng, khí thế trên người bỗng chấn động. Thực ra, ban nãy hắn đã sử dụng 30% sức mạnh, còn giờ là 50%! Dựa theo một kích ban nấy, hắn đoán 50% sức mạnh thì có thể đánh lui Ngô Bình. Lỡ không địch lại, vậy hắn dùng 70% sức mạnh cũng không. muộn!
“Ầm!"
Lần này Ngô Bình chủ động ra đòn, cậu bước lên một bước, cơ thể bỗng trở nên cao to, bàn tay trực tiếp đập xuống.
Phượng Thất hoảng sợ, hai tay cùng sử dụng dùng hết sức đón đốt
Một tiếng nổ lớn vang lên, Ngô Bình thi triển “Tâng núi thứ hai”, sức mạnh thoáng chốc tăng lên gấp 3!
“Rắc!"
Hai tay Phượng Thất bị đánh gãy, đầu gối quỳ xuống đất, mắt mũi miệng tai trào máu tươi, con ngươi đỏ đậm, cánh tay rũ xuống.
Bàn tay của Ngô Bình chỉ cách đỉnh đầu hắn năm xen-ti-mét, chỉ cần đập xuống là có thể giết chết Phượng Thất!
“Kia là bao nhiêu phần trăm sức mạnh của anh?”, Ngô Bình bình tĩnh hỏi.
Phượng Thất gắng gượng ngẩng đầu lên, nhìn Ngô Bình bằng ánh mặt hoảng sợ nói: “50% sức mạnh! Có điều, dù tôi dùng 70% sức mạnh cũng chẳng phải đối thủ của anh”.
Ngô Bình: “Tôi đã nói là làm, giờ anh có thể chuộc lại mạng sống của mình, anh chuẩn bị ra bao nhiêu tiền?”