Thần Y Trở Lại

Chương 6456

Cuối cùng thì Ngô Bình cũng đến được đỉnh kiếm.

Đỉnh kiếm nằm cách cửa núi không xa, là nơi khảo sát người mới. Sau khi người mới trải qua sát hạch, người nào không đạt sẽ bị đuổi xuống núi, từ đâu đến thì về lại đó, người nào đạt thì đến ngoại viện, nội viện hoặc thượng viện, thậm chí trở thành đệ tử chân truyền và đệ tử tinh anh.

Hai người họ lên đến đỉnh kiếm thì nhìn thấy mấy trăm người đang đứng xếp hàng, đợi vào căn phòng đá.

Thu Sinh chỉ vào căn phòng đá và nói: “Công tử, trưởng lão sát hạch ở bên trong, chúng ta không cần xếp. hàng, cứ vào thẳng”.

Anh ta dẫn Ngô Bình đến bên cạnh căn nhà bằng đá, sau đó nói vọng vào trong: “Trưởng lão Ngưu, đệ nhất kiếm bảng đến thi sát hạch ạ”.

Anh ta vừa thốt lên thì tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt ngưỡng mộ và tò mò về phía cậu, căn nhà đá cũng có giọng nói vọng ra: “Tôi không ra ngoài đón nữa, mời cậu Ngô vào”.

Ngô Bình bước vào trong thì nhìn thấy một ông lão. đang ngồi xếp bằng trên bệ đá. Một tu sĩ đang buồn bã từ bên cạnh cửa bước ra ngoài, chắc là vừa mới hoàn thành bài sát hạch.

Ngô Bình chắp tay: “Chào trưởng lão Ngưu”. 

Trưởng lão Ngưu có khuôn mặt gầy, ông ta nở nụ cười hiền từ, nói: “Chúc mừng công tử đã giành được vị trí nhất bảng, tên tuổi của công tử đã truyền khắp tiên giới Vạn Kiếm rồi”.

“Quá khen rồi”. Ngô Bình nói: “Không biết cuộc thi sát hạch sẽ được tiến hành như thế nào?”

Trưởng lão Ngưu: “Tư chất của công tử hơn người, vốn không cần phải sát hạch, nhưng đây là quy tắc của Chí Tôn Kiếm Đường nên mong cậu thông cảm”.

“Nên mà”. Ngô Bình không để bụng mà rất hợp tác.

Trưởng lão Ngưu chỉ vào quả cầu màu đen trên bàn đá, nói: “Công tử hãy đặt tay lên trên quả cầu, khởi động kiếm khí là được”.

Không ngờ khảo sát lại đơn giản như vậy, Ngô Bình lập tức đặt lên lên, sau đó khởi động kiếm khí.

Quả cầu sắt liền sáng lên, vô số phù văn bay lên, những phù văn đó đan xen với nhau trên không trung, hình thành đại trận với ngàn vạn khí tượng.

Đại trận dịch chuyển, mấy giây sau thì xuất hiện bốn chữ: Chí Tôn Vô Thượng.

Trưởng lão Ngưu tái mặt, thốt lên: “Không hổ là đệ nhất kiếm bảng, không ngờ là Chí Tôn Vô Thượng”.

Bình Luận (0)
Comment