Chương 666
Lạc Mộng Trần: “Sau khi chúng ta kết hôn, tôi sẽ tiếp tục đổ vốn bảy trăm tỷ vào công ty đó. Đợi sau khi chúng ta ly hôn tôi sẽ tuyên bố tặng lại toàn bộ tài sản cho anh. Ở nước của anh, chuyển nhượng tài sản giữa vợ và chồng không cần đóng thuế”.
Ngô Bình: “Vậy được, tôi sẽ nhanh chóng thành lập công ty đầu tư. Nhưng chuyện chúng ta kết hôn tuyệt đối không được truyền ra bên ngoài”.
Ai ngờ, Lạc Mộng Trần lắc đầu đáp: “Ngô Bình, việc chúng ta kết hôn bắt buộc phải công bố rộng rãi, thậm chí là tổ chức vô cùng hoành tráng. Bởi sau lưng tôi còn có tập đoàn tài chính Sanyo, tôi không thể âm thầm đi lấy chồng. Chúng ta phải tổ chức hôn lễ long trọng ở Đông Doanh, đến lúc đó rất nhiều người nổi tiếng sẽ tham gia”.
Ngô Bình sợ hết hồn. Vốn anh định âm thầm làm giấy tờ kết hôn giả, lấy được tiền rồi thì âm thầm ly hôn. Anh đâu có biết mọi chuyện lại phức tạp đến vậy?
Sắc mặt anh trở nên vô cùng khó coi: “Lạc Trường Sinh chưa từng nhắc vấn đề này với tôi”.
Lạc Mộng Trần cười đáp: “Ngô Bình, mặc dù việc kết hôn cần tổ chức long trọng và hơi phức tạp một chút nhưng cũng chỉ mất vài ngày, nhiều nhất là một tuần là chúng ta có thể về nước rồi”.
Ngô Bình xua tay: “Không được, chuyện này cần phải bàn lạc kỹ hơn”.
Đột nhiên, cửa phòng bị đẩy ra, một người đàn ông cao to đứng ở cửa hằn học nhìn Ngô Bình.
Người này chính là người thanh niên dạy võ khi nãy.
Lạc Mộng Trần mặt lộ vẻ giận dữ, nói bằng tiếng Đông Doanh: “Lui xuống!”
Nhưng người đàn ông đó vẫn đứng im không động đậy. Hắn ta chỉ vào mặt Ngô Bình, gầm lên: “Thằng khốn, Aoki Tsuyoshi tao muốn thách đấu mày!”
Ngô Bình cau mày, cảm thấy rất khó hiểu nhưng anh vẫn đứng dậy bình tĩnh nói: “Anh không đủ tư cách để khiêu chiến với tôi. Có điều, tôi sẽ cho anh biết rõ khoảng cách giữa hai chúng ta, tôi sẽ đánh bại anh chỉ với một chiêu”.
Aoki Tsuyoki giận dữ: “Khốn nạn! Thằng ngông cuồng này, tao là võ sư Aikido cửu đẳng!”
Nghe đến đây Ngô Bình bật cười, anh hỏi Lạc Mộng Trần: “Tên ngốc này không nhận ra tôi là tông sư cảnh giới Thần sao?”
Lạc Mộng Trần cười khổ: “Ngô Bình tiên sinh, anh ấy là con trai quản gia của chúng tôi, từ nhỏ đã bầu bạn cùng tôi. Sau khi biết tin tôi sẽ lấy anh thì anh ấy không thể chấp nhận được. Xin hãy tha thứ cho anh ấy”.
Ngô Bình: “Tôi không trách anh ta, chỉ đơn giản là chấp nhận lời khiêu chiến thôi”.
Nói rồi, anh đi ra khỏi phòng, đi tới phòng tập của võ quán. Aoki Tsuyoki đã vào thế, trầm giọng nói: “Xuất chiêu đi!”
“Bốp!”
Ngô Bình tung một cú đấm nhanh như chớp, Aoki Tsuyoki còn chưa kịp phản ứng thì cú đấm của Ngô Bình đã lao tới rồi.
“Thịch!”
Một âm thanh nặng nề vang lên, Aoki Tsuyoki bị đánh bay mấy mét. Anh ta rơi xuống đất rồi phun ra một ngụm máu, sau đó kinh hoàng nhìn Ngô Bình.
Lạc Mộng Trần đi tới, khẽ thở dài nói với Aoki Tsuyoki: “Ngô Bình tiên sinh là tông sư cảnh giới Thần đích thực. Cảnh giới của anh ấy còn cao hơn cả sư phụ của anh, sao anh có thể là đối thủ của anh ấy được kia chứ?”