Chương 726
Chu Phật Sinh khẽ thở dài đáp: “Cũng biết sơ sơ, cậu là bằng hữu của Từ Quý Phi, tu vi cảnh giới Thần, là đệ tử của Đông Phật tiên sinh”.
Ngô Bình: “Biết rõ vậy rồi mà còn dám thuê người giết tôi, gan ông quả không nhỏ đâu”.
Chu Phật Sinh thở dài: “Tôi không nghĩ được nhiều đến vậy, cậu đến Vân Đỉnh này chính là ý của Từ Quý Phi đúng không? Hắn ta muốn cậu thay tôi lên nắm quyền giới võ lâm tỉnh K. Tôi nói có đúng không?”
Ngô Bình cau mày đáp: “Ông muốn nói gì?”
Chu Phật Sinh: “Giới võ lâm của tỉnh K còn phức tạp hơn cậu nghĩ rất nhiều. Mọi người chỉ biết tôi là người của Liễu Trọng Hiên, nhưng không biết rằng Liễu Trọng Hiên vốn cũng chỉ là con cờ trong tay kẻ khác”.
Ngô Bình thoáng ngạc nhiên, đáp: “Đi theo tôi”.
Hai người họ đi tới một căn phòng đơn, anh bảo Chu Phật Sinh ngồi xuống rồi hỏi: “Ông nói Liễu Trọng Hiên cũng chỉ là con cờ, vậy ai là người đủ bản lĩnh khiến một cao thủ Tiên Thiên trở thành một con cờ vậy?”
Chu Phật Sinh: “Đó là một thế lực vô cùng lớn. Nếu tôi không thể lấy lại quyền kiểm soát tỉnh K trong thời gian quy định thì chỉ còn duy nhất con đường chết”.
“Ông nói nghe xem”, Ngô Bình đáp.
Chu Phật Sinh lắc đầu: “Tôi không thể nói, chỉ có thể cho cậu biết cho dù là Đông Phật tiên sinh cũng không thể chống lại thế lực này. Ngoài ra, một khi cậu lên nắm quyền kiểm soát tỉnh K thì thế lực này sẽ tìm đến cậu. Đến lúc đó chỉ có hai lựa chọn, hoặc cậu phải gia nhập và trở thành một trong số họ giống như tôi, hoặc bị giết”.
Ngô Bình cười lạnh: “Ông cho rằng tôi sẽ tin những lời ông nói sao?”
“Cậu có thể không tin, nhưng thực tế sẽ chứng minh cho cậu thấy, những điều tôi nói đều là sự thật”, Chu Phật Sinh nhìn Ngô Bình rồi nói tiếp: “Từ Quý Phi bảo cậu ra mặt chẳng qua là đang lợi dụng cậu, để Đông Phật tiên sinh đứng ra đối kháng với thế lực kia, sau đó hắn ta có thể trở thành người sau cùng hưởng lợi”.
Ngô Bình mặt không cảm xúc, đáp: “Toàn là những lời hồ đồ, nếu Đông Phật tiên sinh đối phó với thế lực đó, Từ Quý Phi được lợi gì cơ chứ?”
Chu Phật Sinh: “Xem ra cậu vẫn không tin tôi rồi”.
“Bất kể lời ông nói là thật hay là giả, hôm nay ông đều không thể dễ dàng rời khỏi đây”.
Chu Phật Sinh khẽ thở dài đáp: “Muốn chém muốn giết gì tùy cậu”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Ông tốn bao nhiêu tiền để mời Huyết Đồng?”
Chu Phật Sinh sững lại một lát rồi đáp: “Một trăm năm mươi triệu”.
Ngô Bình: “Để lại ba trăm triệu tệ thì ông có thể cút”.
Chu Phật Sinh sáng mắt lên, lập tức lấy từ trong người ra ba tờ chi phiếu, tổng trị giá là ba trăm triệu tệ, ông ta nói: “Cậu kiểm tra xem”.
Ngô Bình liếc mắt nhìn để xác định đó là chi phiếu thật rồi nói: “Cút đi!”
Chu Phật Sinh không nói hai lời, quay lưng đi mất.
Bước ra khỏi căn phòng, bữa tiệc vẫn đang được tổ chức, Chương Cửu Hàn bước tới, nói: “Ngô tông sư, cứ thả ông ta đi như vậy sao?”
Ban nãy nếu Ngô Bình muốn thì Huyết Đồng còn lâu mới chạy thoát, nhưng Ngô Bình lại không bảo Chương Cửu Hàn ra tay.
“Tạm thời cứ tha cho ông ta một mạng”, anh nói tiếp: “Đúng rồi, Chương tiên sinh có từng nghe đến thế lực sau lưng Liễu Trọng Hiên không?”