Chương 917
Đường Băng Vân thở dài: “Đường Thiên Hạc là em trai của ông nội tôi, tôi gọi là ông ba. Ông ấy kém ông tôi hai mươi tuổi, tu vi không kém ông tôi đâu. Từ xưa tới nay, ông ấy luôn là trợ thủ đắc lực của ông tôi, địa vị chắc chắn lắm”.
Đường An: “Chuyện này quá nghiêm trọng, môt mình tôi không quyết được, càng không dám báo cho ông nội, chỉ đành đến thương lượng với cậu”.
Đường Băng Vân cũng đắn đo: “Nếu ông ba phản bội ông nội thì Đường Môn xong rồi!”
Đường An cười khổ: “Còn hơn thế nữa ấy! Ông nội mình nắm vững Đường Môn là nhờ có ông ba hậu thuẫn, nếu ông ba mà trở thành kẻ thù của ông mình thì ông mất hết quyền lực là cái chắc”.
Ngô Bình cau mày: “Đường Thiên Hạc này có quyền hành lớn lắm à?”
Đường An: “Ông ấy là người thứ hai nắm quyền điều hành Đường Môn, hiện đang phụ trách nhiều việc. Nếu ông ấy trở mặt thì sẽ có một nửa người của Đường Môn đứng về phe của ông ấy”.
Ngô Bình: “Nhưng mọi người vẫn chưa chắc là Đường Thiên Tuyệt đã phản bội đúng không?”
Đường An gật đầu: “Vì thế mới cần nghĩ cách để xác nhận, tôi có một kế này, nhưng cần cậu Ngô giúp mới được”.
Ngô Bình chỉ vào mình: “Tôi ư?”
Đường An gật đầu: “Đúng, phải có cậu thì mới thành công được”.
Ngô Bình cười lạnh: “Tôi chỉ là người ngoài, anh bảo tôi tham gia vào vụ này là đùa hay thật thế?”
Đường An nghiêm túc nói: “Cậu Ngô, sao tôi dám lấy chuyện này ra đùa chứ?”
Ngô Bình: “Anh muốn tôi làm gì?”
Đường An: “Đường Thiên Hạc có quyền hành rất lớn, gần như không có khuyết điểm gì, nếu có thì là rất ham mê luyện đan”.
Ngô Bình giật mình, sau đó nhìn Đường Băng Vân, cô ấy nói: “Đường An là người mình mà, nên tôi mới kể”.
Đường An cười nói: “Anh Ngô đúng là nhân tài, vừa giỏi y thuật, lại biết luyện đan, tôi phục sát đất”.
Ngô Bình: “Anh muốn tôi mượn đó để tiếp cận Đường Thiên Hạc à?”
Đường An gật đầu: “Đúng, nếu ông ấy biết cậu giỏi luyện đan thì kiểu gì cũng lôi kéo anh về phe. Tháng sau là buổi tiệc thường niên của Đường Môn, đến lúc ấy, tất cả nhân vật lớn của Đường Môn đều sẽ đến. Sẽ có nhiều hoạt động lắm, Đường Thiên Hạc cũng sẽ tham gia”.
Ngô Bình: “Anh muốn tôi tham gia bữa tiệc hả? Nhưng tôi là người ngoài mà”.
Đường An: “Chuyện này đơn giản, cậu chỉ cần trở thành chồng sắp cưới của Đường Băng Vân là xong. Yên tâm không chỉ có mình anh là con rể tương lại của Đường Môn đâu, sẽ có khoảng hơn chục người nữa”.
Ngô Bình thoáng do dự, anh thật sự không muốn tham gia quá sâu vào vụ này.
Đường Băng Vân vội nói: “Ngô Bình, tôi biết anh khó xử nên không bắt anh phải đồng ý đâu”.
Đường An ho khan một tiếng: “Đương nhiên, chúng tôi không bắt cậu giúp không đâu”.
Ngô Bình nói: “Để tôi suy nghĩ thêm đã”.
Đường An cười nói: “Được, cậu cứ nghĩ đi, tôi chờ tin của cậu”.