Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1640

Chương 1640

Xem ra, hôm nay y muốn xông ra ngoài, nhất định sẽ phải trả một cái giá đắt một chút!

Ánh lửa chiếu lên mặt nạ bạc, phản chiếu ánh sáng đến chói mắt, Lam Cửu Khánh hô khẩu khí, không ngừng cầm kiếm xông về phía trước, ý đồ muốn mở một đường máu.

Keng keng keng… Tiếng binh khí giao nhau vang lên, tình cảnh mà Tây Lăng Thiên Lâm và Nam Lăng Cẩm Phàm từng đối mặt trước đây, bây giờ y lại đối mặt với từng cái một, đúng là quả báo, vận may hôm nay của y quả thật không phải tệ một cách tầm thường.

Lam Cửu Khánh đi thẳng về phía trước, hoàn toàn không phòng thủ, khắp người dính đầy máu, cũng không biết đó là máu của đối phương hay của mình nữa, khi Phù Lâm lao tới, thấy Lam Cửu Khánh bị bao vây, lập tức hạ lệnh: “Cung tiễn thủ chuẩn bị.”

Đáng tiếc, Cấm vệ quân nghe được mệnh lệnh của Phù Lâm nhưng không lập tức chấp hành, mà dùng ánh mắt hỏi thăm để nhìn nhau, tiểu đội trưởng cũng sững sờ, nhìn thoát qua chiến trường một chút rồi gật đầu.

Một tia tức giận lóe lên trong mắt Phù Lâm, hắn ta đã quên đây không phải là địa bàn cũng mình, hắn ta biết rõ nếu việc làm chậm trễ, đừng mong bắt được tên họ Lâm kia, quả nhiên…

Suy đoán của Phù Lâm rất đúng, khi Lam Cửu Khánh nghe Phù Lâm gạ lệnh phái Cung tiễn thủ tới, y đã biết rõ hôm nay Phù Lâm muốn y đừng hòng rời đi, Lam Cửu Khánh nghiến răng, mặc kệ nguy cơ độc có thể chảy vào tâm mạch. Dưới sự công kích tầng tầng lớp lớp của Cấm vệ quân, chỉ cần phá tan phòng thủ là sẽ có thể thoát khỏi Tường Hòa điện.

“Mau đuổi theo, thích khách đang bị thương, hắn không thể chạy xa được.” Phù Lâm lạnh lùng liếc nhìn Cấm vệ quân.

Đều tại lũ ngu ngốc chết tiệt này, không lập tức chấp hành mệnh lệnh của Phù Lâm, nên mới để người ta có cơ hội trốn thoát, hại hắn ta không thể nào giải quyết tốt hậu quả, hiện tại, Phù Lâm chỉ hy vọng tên họ Lam này lợi hại một chút, có thể tránh khỏi truy bắt của Cấm vệ quân, nếu không thì hắn ta gặp phiền toái lớn rồi,…

“Vâng.” Cấm vệ quân lúc này không dám nghi ngờ mệnh lệnh của Phù Lâm, tức tốc đuổi theo nhưng đã quá muộn.

Lam Cửu Khánh xông khỏi vòng vây, như cá gặp biển rộng, những Cấm vệ quân này muốn bắy, không dễ dàng như vậy!

Đêm tối còn xuất hiện hai nhóm thích khách, cho dù Hoàng thượng có là người chết cũng phải bật dậy, chỉ có điều là một thiên kim chi tử nên phải cẩn thận, Hoàng thượng sao có thể xuất hiện khi có thích khách được, mãi đến khi cung nhân đến báo thích khách đã chạy, Hoàng thượng mới đến Tường Hòa điện dưới sự bảo vệ dày đặc.

“Phù Lâm, chuyện gì xảy ra vậy?” Hoàng thượng tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.

Hoàng cung vẫn luôn rất an toàn, tại sao lần đầu tiên Phù Lâm đến đã gặp thích khách, lẽ nào Phù Lâm và Lý Tưởng giống nhau, đều mang tới xui xẻo?

Cơn thịnh nộ của đế vương là điều quá sức chịu đựng với người bình thường, dù Phù Lâm là hậu nhân của Thần miếu, quanh năm sống ở hải ngoại, một khi Hoàng thượng phát ra uy lực, hắn ta ít nhiều cũng chịu ảnh hưởng.

Dưới khí thế bức người của Hoàng thượng, Phù Lâm lùi về phía sau nữa bước, hơi thở dồn dập, mặt cắt không còn một giọt máu, lúc này Hoàng thượng mới hài lòng, nhẹ gật đầu.

Phù Lâm lặng lẽ thở hắt ra, khi bình tĩnh trở lại mới mở miệng nói: “Hoàng thượng, chỉ sợ có người để lộ chuyện lễ tế trời ngày mai, hai nhóm người này dường như đến tìm Phù Lâm.”

Phù Lâm khách khí nói, ý tứ rõ ràng là chỉ trích, hắn ta đây là muốn chỉ trích Hoàng thượng không giữ được bí mật đến nơi đến chốn, chân trước vừa auyết định làm lễ tế trời, chân sau đã có người ở ngoài cung nhận được tin tức, Hoàng thượng còn có ý tốt hỏi hắn ta chuyện gì xảy ra, hắn ta không trách Hoàng thượng đã là tốt lắm rồi.

Bình Luận (0)
Comment