Chương 1177
Nghĩ đến đây, đáy lòng Hứa Mạn Nhi chua xót không thôi.
Nhưng nàng ấy không muốn nhắc đến chuyện đau lòng kia của Mộ Dung Bắc Hải nên không dám nói tiếp nữa, chỉ nói cảm ơn không ngừng.
Mộ Dung Bắc Hải mim cười: “Bổn vương cũng không ngờ trong lòng cô vẫn còn nhớ đoạn chuyện năm xưa này. Hôm nay gặp lại cũng coi như có duyên”
“Những ngày cô ở lại trong cung, nếu như có khó khăn gì có thể đến tìm bổn vương. Nhưng công chúa tìm cô là vì chuyện của Thần Vương, sau này cô có vào phủ Thần Vương được hay không, tất cả phải xem số mệnh của chính cô vậy”
Hứa Mạn Nhi bị hẳn nhìn thấu tình cảnh của mình bây giờ, chẳng biết tại sao nàng ấy lại cảm thấy có chút khó khăn.
Nàng ấy cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói câu đáp lại.
Mộ Dung Bắc Hải cũng không ở lại lâu, được người phụ giúp đẩy đi.
Lúc này Hứa Mạn Nhi mới cẩn thận nâng mắt lên, đưa mắt nhìn bóng lưng rời đi của hắn.
Mấy ngày tiếp theo, Triệu Khương Lan đem hết những chuyện liên quan đến Mộ Dung Bắc Uyên nói lại cho nàng ấy nghe một lần.
Mà lúc nói đến những chuyện thân mật hơn, cân nhắc chuyện Hứa.
Mạn Nhi vẫn là một tiểu cô nương chưa trải sự đời, Triệu Khương Lan vẫn thấy hơi lo lắng.
Nàng cẩn thận suy nghĩ rồi nói với Hứa Mạn Nhi: “Bởi vì Thần Vương đã quên hết tất cả những chuyện liên quan đến Khương Lan, vậy nên chắc chắn ngài ấy cũng sẽ không nhớ đến việc có từng xảy ra hành vi thân mật giữa hai người hay không. Để muốn tốt cho danh dự của muội, muội có thể nói cho ngài ấy nghe trước đây hai người chưa từng xảy ra chuyện gì cả. Còn sau khi vào phủ…”
Triệu Khương Lan hơi dừng lại: “Tỷ hiểu rõ cách làm người của ngài ấy. Nếu như trong lòng ngài ấy có muội, muốn chạm vào muội thì cũng nhất định phải cho muội một danh phận xong mới làm ra những chuyện như vậy với muội. Còn không thì sẽ không làm gì muội cả, muội có thể yên tâm”
Hứa Mạn Nhi nghe xong thấy hơi khẩn trương nhưng vẫn nhẹ nhàng gật đầu.
Triệu Khương Lan đứng dậy: “Muội thu xếp một chút đi, xuất cung theo tỷ một chuyến. Tỷ muốn giới thiệu cho muội quen một vài người, bọn họ đều là những người lúc trước ở bên cạnh tỷ, sau này cũng sẽ giúp đỡ muội”
Nghe nàng nói như vậy, Hứa Mạn Nhi lập tức đi theo Triệu Khương Lan ra cửa.
Nơi hai người cùng nhau đến đầu tiên là cửa tiện “Lan Tâm”.
Hồng Mai đã nhận được thông báo đứng chờ ở đây.
Cùng đợi ở đây còn có cả Tiểu Dương, và đám người Nhóc Mập.
“Triệu Khương Lan giới thiệu Hứa Mạn Nhi cho bọn họ làm quen, đầu tiên nàng nói với Tiểu Dương và Nhóc Mập: “Sau này nếu như các.
ngươi nhìn thấy Hứa cô nương, nhất là khi nàng ấy đi cùng với Thần Vương điện hạ, nhất định phải thể hiện ra là có quen biết nàng ấy từ trước, nàng ấy là khách quen trong tiệm này. Như vậy điện hạ sẽ không nghỉ ngờ chuyện trước đây ngài ấy có đến đây cùng Hứa cô nương”
Sau đó Triệu Khương Lan chỉ vào người Hồng Mai rồi nói với Hứa Mạn Nhi.
“Đây là Hồng Mai, trước đây cũng là nha hoàn thân thiết bên cạnh tỷ, sau đây tỷ đã tính để cho Hồng Mai giả vờ nhận ra muội rồi thông báo cho Thần Vương phủ. Như vậy Thần Vương phủ lập tức tìm ra được tung tích của muội, cố gảng không để lộ ra”
Triệu Khương Lan còn nói thêm: “Nhưng mà bây giờ Hồng Mai đã rời phủ lập gia đình, không còn là nha hoàn trong Vương phủ nữa Những người sau này sẽ chăm sóc muội, một lát nữa bọn họ sẽ đến.
Muội cũng cần phải nhớ kỹ thân phận của bọn họ”
Vừa nói xong, Tịnh Sở và Mai Hương cũng vừa khéo dẫn hai đứa trẻ đến đây.
Nhật Nhi và Sương Nhi lần lượt ghé vào trong ngực Tịnh Sở và Mai Hương, hơi tò mò nhìn về phía Hứa Mạn Nhi.
Triệu Khương Lan vươn tay ôm lấy Sương Nhi, khế vuốt mũi cô bé một cái.