Triều Khương Lan gõ gõ vào mặt bàn: “La tướng quân, huynh là người làm chủ cả nhà họ La, thế nên quyết định của huynh là quan trọng nhất. Huynh sang năm sau là chắc chắn phải quay về quân đội rồi, phụ... khụ khụ, hoàng thượng nhất định sẽ muốn tổ chức hôn lẽ trước khi huynh rời đi. Nếu vẫn không quyết định bây giờ thì cả cuộc đời của La Kiều Oanh sẽ như vậy mà bị định đoạt đấy.
La Kiều Oanh nhìn hắn với thái độ rất kiên quyết: “Huynh trưởng, huynh muốn muội sống không bằng chết sao? Trong lòng muội chỉ có mình Phú đại ca mà thôi, muội không thích ai khác nữa hết. Huynh hãy tác thành cho bọn muội đi, Phú đại ca cũng quyết định theo huynh quay về Thiết Ngô Quân lập công trạng, muội sẽ đợi huynh ấy quay về lấy muội.
La Tước xoa bóp ẩn đường một hồi lâu rồi cuối cùng cũng gật đầu.
“Được rồi, tính tình của muội từ nhỏ đến lớn đều rất bướng bỉnh, ta mà không đồng ý với muội thì chỉ sợ muội sẽ làm loạn lên mất.”
“Bên mẫu thân..”. Phú Sơn đứng dậy nói: “Ta sẽ đến nói chuyện giải thích rõ ràng với lão phu nhân”
La Tước lắc đầu: “Trước khi La Kiều Oanh có thể hủy bỏ hôn ước, người đừng nói gì với bà ấy hết. Mẫu thân luôn là người nói năng thì độc mồm nhưng trong lòng lại không hề có ý xấu, bà ấy sẽ đồng ý thôi”.
Quyết định như vậy xong, bây giờ thì phải giải quyết vấn đề sức khỏe của La Kiều Oanh.
Phải biết là vị hôn thê của hoàng tử không phải là người bình thường, bây giờ mà nói có gì đó không hay, trong nhất định sẽ phải thải y đến để điều trị.
Một khi bị phát hiện ra có vấn đề, nhà họ La cũng sẽ bị kết tội khi quân, thế nên đây không phải là chuyện nhỏ.
Triệu Khương Lan cười khẽ, nói: “Các vị cứ yên tâm, tại hạ và Tần vương phu thê cũng có chút giao tình, Thần vương phi y thuật cao cường, có lẽ là nàng ấy sẽ có cách để giúp đỡ La cô nương. Tại hại bây giờ sẽ đi bái kiến vương phi để hỏi xem thế nào..
Khóe mép của Phú Sơn không khỏi co giật, nàng ta muốn đi bái kiến chính nàng ta sao?
La Kiều Oanh có chút kinh ngạc và mừng rỡ: “Lần trước có bữa tiệc trong cung ta cũng từng gặp qua vương phi, cảm thấy nàng ta xinh đẹp vô cùng, chỉ cần nhìn là đã biết là người tốt rồi. Chỉ không biết là nàng ta có chịu giúp đỡ hay không thôi, chuyện này lại không phải là chuyện nhỏ, lỡ như..”
“Yên tâm đi, Thần vương phi là người chân thực nhiệt tình, rất vui lòng có thể giúp đỡ được người khác. Nàng ta nhất định sẽ giúp đỡ nàng, chuyện này cứ để ta lo”.
Về đến nhà, Triệu Khương Lan liền đem chuyện này nói cho Mộ Dung Bắc Uyên nghe.
Mộ Dung Bắc Uyên giật mình, trợn mắt hỏi: “Nàng điên rồi sao, đúng là gan to bằng trời mà. Nếu mà để cho phụ hoàng biết được nàng lén lút đem nàng con dâu mà ngài vừa lòng hẹn ước cho người khác, nhất định sẽ tức chết”.
“Thế nên không được để cho phụ hoàng biết được chuyện này. Ta có một loại mật dược, có thể khiến cho mạch tượng của người khác trở nên không ổn định, nếu như đại phu chẩn đoán sẽ cho rằng bệnh nhân bị hàn chứng. Chàng phải biết là người con gái mà bị mắc hàn chứng thì không biểu hiện ra gì hết, bình thường cũng không có gì là không thỏa đáng cả, chỉ là một khi cung hàn thì sẽ rất khó mà mang thai. Ta không tin là phụ hoàng và Sơ phi sẽ không nóng lòng muốn bế cháu nội, thế nên chỉ cần nhà họ La đưa ra đề nghị muốn hủy bỏ hôn ước, phụ hoàng sẽ không từ chối đâu”
Mộ Dung Bắc Uyên liếc nhìn nàng: “Đến phương pháp nàng cũng đã nghĩ xong rồi, vậy thì còn hỏi ta làm gì chứ?”
“Ôi chao, người ta chẳng phải là lo lắng lỡ như phụ hoàng không chịu bỏ qua, thì sẽ cần có người đứng ra nói giúp sao. Hơn nữa chàng tốt nhất cũng nên khuyên bảo lão lục đến lúc đó thoải mái một tý, đừng có mà làm khó cô nương nhà người ta”.
Nàng yên tâm, lão lục lại chẳng mong là không phải lấy nàng ta. Nhà họ La chỉ cần đưa ra ý định muốn hủy bỏ hôn ước, chỉ sợ hắn sẽ vui mừng đến mức nhảy cẫng lên ấy”
Triệu Khương Lan phì cười, cũng cảm thấy chuyện này quả thật Mộ Dung bắc Tô có thể làm ra được.
Rất nhanh, y nữ được La Kiều Oanh mời đến phủ để chẩn bệnh đã viết ra một đơn bệnh, trần thuật về chứng thể hàn của La Kiều Oanh.
La Tước bèn trình tờ đơn bệnh này lên trước mặt Chiêu Vũ đế, quỳ xuống nhận tội: “Vốn dĩ thần nhận được hoàng ân, gia muội vinh hạnh được đính ước với lực điện hạ. Ai ngờ năm nay kiểm tra như thường lệ thì lại chẩn đoán ra chứng trạng như thế này, thân không dám giấu diếm hoàng thượng, đặc biệt đến để thỉnh tội. Chứng bệnh này của gia muội, sợ là sẽ khó mà có thể có con nối dõi cho lực điện hạ được, cả gia đình thần, thực là hổ thẹn với hậu ơn của hoàng thượng!”
Chiêu Vũ để nhìn tờ đơn bệnh cũng cảm thấy đắn đo.
Nhưng mà ngài cũng không lập tức biểu thị gì, mà cho hai người của thái y viện, từ trong hoàng cung đến nhà họ La, muốn xác nhận lại tính xác thực của chuyện này.
La Tước tất nhiên là ngoan ngoãn đưa người về phủ.
Bởi vì đã có được viên thuốc đặc biệt của Triệu Khương Lan đưa cho, La Kiều Oanh lúc này chân tay lạnh ngắt, sắc mặt cũng trắng nhợt hơn trước.
Tuy rằng nàng ta không phải chịu khổ gì, nhưng mà người ngoài nhìn vào thì cảm thấy nàng rất ốm yếu.
- ---------------------------