Tháng Ngày Nằm Vùng Ma Giáo

Chương 17


Chào mọi người, ta là Tưởng Lạc Vân, một giáo chủ phu nhân trực ca đêm không có tiền tăng ca.

Lý Giới đột nhiên nói câu đó với ta, ta cũng không biết nên trả lời thế nào, đành phải cười gượng.

Ta nói cái gì ấy nhỉ, ta không có thích hắn.

Lý Giới nói: "Ừm."
Sau đó hắn tựa như cái gì cũng không xảy ra tiếp tục chơi cờ với ta.

Đánh xong một ván, hắn đứng dậy nói: "Sư huynh, ngươi thua."
Ta cười ha ha với hắn, nói: "Ta không có tiền đưa cho ngươi, sư tỷ trộm tất cả đồ vật đáng giá của ta đi dạo hội sở rồi."
Hắn nở nụ cười, giơ bàn tay về phía ta, muốn kéo ta đứng lên.

Ta nhìn ngón tay thon dài của hắn mà ngẩn người.

Lý Giới cũng không vội, cứ duy trì cái tư thế chờ đợi như thế, tựa như hắn có thể chờ ta đến trời tàn đất tận.

Ta ngẩng đầu nhìn ánh mắt hắn, đột nhiên cảm thấy muốn phát điên, vì thế ta ủ rũ cúi đầu ngồi xuống mặt đất, nói với hắn: "Sư đệ, ta muốn chạy trốn."

Lý Giới nói: "Bởi vì trót lỡ thích Trương Trùng Cửu rồi, cho nên không muốn làm chuyện bất lợi với hắn ư?"
Ta điên cuồng lắc đầu phủ nhận, ta nói: "Không phải, ta chỉ là cảm thấy ta không thể làm được chuyện nằm vùng này, ta mỗi ngày đều sợ bị lộ tẩy, kinh hồn hoảng vía, cũng không biết vì sao lúc trước sư phụ phái ta tới nằm vùng, ông ấy không phải suốt ngày đều mắng ta bùn nhão không thể trét lên tường sao."
Lý Giới nói: "Sư huynh muốn chạy, ta đưa sư huynh xuống núi."
Lúc hắn không cười thì rất nghiêm túc, đôi mắt sương mù nặng nề, tựa như hồ nước sâu không thấy đáy, gió đêm thổi bay mái tóc của hắn, ta phát hiện bờ môi hắn rất mỏng.

Sư muội từng cực kỳ nghiêm túc mà phổ cập khoa học cho ta biết, đàn ông môi mỏng thường không nặng tình.

Lúc ấy, hai tay nàng quơ tới quơ lui giữa không trung, thề son sắt mà nói: "Đàn ông môi mỏng tuyệt đối không thể gả! Đàn ông mắt đào hoa càng không thể gả! Đàn ông môi mỏng vô tình vô nghĩa, đàn ông mắt đào hoa vong ân phụ nghĩa! Thấy nhất định phải một chân đá văng ra! Sư huynh, sư huynh không phát hiện muội tìm bạn trai đều là loại hình mày rậm mắt to dương quang thiếu niên sao, loại hình đàn ông này mới không đa tình, tương đối dễ lừa gạt!"
Ta lắc đầu, đem ký ức ma quỷ có liên quan tới sư muội đuổi ra ngoài, phát hiện sư đệ còn đang giơ tay chờ ta.

Ta đành phải nắm chặt tay hắn nhảy dựng lên.

Tay hắn rất lạnh, sư muội còn nói đàn ông tay lạnh không thể đón nhận, bởi vì thận yếu.

...!Sư muội làm sao mà cả ngày đều chỉ cân nhắc ba cái vấn đề này vậy!
Nhưng vào lúc này, ta nghe được có tiếng bước chân truyền đến, quay đầu nhìn lại là Trương Trùng Cửu, làm ta sợ tới mức vội vàng buông tay Lý Giới ra.

Sư đệ không chút hoang mang lên tiếng chào hỏi Trương Trùng Cửu.

Trương Trùng Cửu trên mặt không có cảm xúc gì, gật gật đầu, sư đệ cứ thế mà bỏ đi.

Ta rất căng thẳng, quý vị thân mến, ta thật sự rất căng thẳng.

Mọi người nghĩ mà xem, nếu bạn là Trương Trùng Cửu, bạn nhìn thấy vợ mình đêm hôm khuya khoắt nắm tay với người đàn ông khác, xin hỏi bạn cảm thấy bọn họ đang làm gì? Một xem chỉ tay, hai so tài công phu chưởng, ba đang lén bạn quan hệ nam nữ bừa bãi.

Đáp án vô cùng sinh động.

Ta đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu như Trương Trùng Cửu động thủ ta sẽ vừa đánh vừa lui, kiên quyết không thể bị hắn bạo lực gia đình lần thứ hai.

Không nghĩ tới Trương Trùng Cửu chỉ trầm mặc một hồi, tựa như cái gì cũng không nhìn thấy, chậm rãi nắm lấy bàn tay ta.

Hắn nói: "Ngươi có lạnh không, lần sau nhớ mặc nhiều một chút."

Ta gật gật đầu, cảm thấy tay Trương Trùng Cửu rất nóng.

Hắn nói: "Đã sớm nghe qua, quan hệ giữa ngươi và Hứa Thính Phong rất tốt."
Ta sửng sốt một chút mới nhớ ra, Hứa Thính Phong chính là kẻ mà sư đệ Lý Giới dịch dung thành, cũng chính là chó con của vị hôn thê chính quy của Trương Trùng Cửu, nói vậy là hai người bọn họ câu kết làm bậy không phải một hai ngày, bởi vì e ngại hôn ước với Trương Trùng Cửu mới không có làm càn quá đáng.

Dừng lại mới tốt đại huynh đệ à, người ta đã chạy trốn, nói không chừng em bé cũng có luôn rồi.

Trương Trùng Cửu lại nói: " Bắt đầu từ nửa tháng trước, đồ ăn của Lý Kinh Hồng cô nương đều do hắn đích thân đưa, nhưng đây vốn không phải là việc mà hắn phụ trách."
Mọi người xem, Trương Trùng Cửu con người này nói chuyện cứ loanh quanh lòng vòng như vậy đấy.

Hắn muốn ám chỉ với ta là Hứa Thính Phong có ý với sư tỷ, ta không nên cùng loại dã nam nhân sớm ba chiều bốn này lui tới, nhưng hắn lại không muốn nói rõ ràng, nếu đổi ngược là sư muội sợ là căn bản sẽ không để trong lòng đi.

Người chết vì sĩ diện chính là bộ dáng này.

Kỳ thật hắn có thể phát cáu với ta, thế nhưng hắn không có, bởi vì hắn đã sớm nói là sẽ không thích ta, nếu quản cuộc sống riêng tư của ta sẽ làm hắn cảm thấy đuối lý.

Làm người sĩ diện thật không dễ dàng.

Có điều, sư đệ đưa cơm cho sư tỷ không phải hết sức bình thường sao, hắn có khả năng sợ sư tỷ bị người hạ độc cho nên muốn nhìn chằm chằm mới yên tâm đi.

Ta nói: "Ừm ừ, thế à."
Trương Trùng Cửu nói: " Ngày tân hôn đó, ta từng nói với ngươi, ta sẽ không thích ngươi."
Ta rất xấu hổ mà nói: "Ta nhớ kỹ, ngươi có muốn mang những lời này dán trên đầu giường tránh cho ta quên hay không."

Trương Trùng Cửu nói: "Ta không phải có ý này."
Ta hỏi: "Vậy ngươi có ý gì?"
Trương Trùng Cửu cởi áo ngoài lót trên mặt đất, cùng ngồi xuống với ta.

Hắn nói: "Đêm tân hôn của chúng ta, ta từng nói, ta sẽ không thích ngươi, bây giờ nghĩ lại, ta không nên nói như vậy.

Bởi vì chúng ta đã thành thân, bất kể như thế nào, ngươi đều là thê tử của ta, đã bái thiên địa, tế quỷ thần, có phải không?"
Mồ hôi lạnh của ta bắt đầu chảy xuống.

Hắn lại nói: "Về sau không nên lén lút gặp mặt Hứa Thính Phong, thiên địa và quỷ thần đều đang nhìn đấy."
Hắn nói trịnh trọng như vậy, ta thật là không chỗ dung thân, móa, giống như ta thật sự thế này thế nọ với sư đệ vậy.

Sau đó hắn lại nói tiếp: "Ta cũng sẽ đối xử tốt với ngươi, bởi vì thiên địa và quỷ thần cũng đang nhìn đây."
Đôi mắt Trương Trùng Cửu rất sáng, so với ánh trăng trên trời càng sáng hơn.

Ta gặp qua chỉ có trẻ con mới có đôi mắt sáng như thế này, bờ môi của hắn cũng rất đẹp, rất đầy đặn, sư muội từng nói loại miệng này rất thích hợp --
Ta trong cơn suy nghĩ rối loạn lung tung tuyệt vọng nhắm mắt lại, không dám nhìn hắn..

Bình Luận (0)
Comment