“Vương tử điện hạ…… hu hu……” Sắc mặt hai cái nha đầu trắng bệch, bị dọa dường như chảy cả nước mắt.
“Kéo bọn họ ra ngoài……” Lam Dạ Ảnh hét lên một tiếng, vội vàng lại chạy đến bên người Nguyễn Miên Miên an ủi cô,“Không có việc gì, Miên Miên, không có việc gì, không cần lo lắng a,anh nhất định sẽ không để em xảy ra chuyện gì ……”
Trong lòng hắn thật ra cũng không dám chắt, tay run nhè nhẹ, thật sợ Miên Miên xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hắn nhất định không thể tha thứ chính hắn……
Thật lâu sau, Thái y quan sát cô một chút một chút, thật cẩn thận nói:“Vương tử điện hạ, vị cô nương này không đáng lo ngại,ly trà mặc dù có độc nhưng mà vào trong thân thể, lại vô hình hóa giải bên trong, ta nghĩ…… Có phải bởi vì trước đó uống giải độc hoàn hay không?!”
Lam Dạ Ảnh sửng sốt, vui sướng nói:“Ta đã biết, là viên trường sinh đan……”
Thái y biến sắc,“Trường, trừơng sinh đan?!”
“…… Phải.” Lam Dạ Ảnh không muốn nói nhiều,“ Đoán chừng về sau cô ấy sẽ không trúng độc, nghe nói ăn trường sinh đan, sẽ không trúng độc là thật sao?!”
Thái y sợ run rẩy một chút, sau đó gật đầu, nói:“Chỉ sợ là của mạng của cô ấy, ngay cả diêm vương muốn nhận cũng nhận không được……”
“Vậy là tốt rồi……” Lam Dạ Ảnh cực vui sướng gật đầu.
Thái y muốn nói lại thôi,trong lòng âm thầm buồn bực, vương tử điện hạ thật đúng là không tiếc sao, một viên trường sinh đan là chí bảo mà vương tử điện hạ lại cho cô ấy ăn……
Lam Dạ Ảnh khoát tay áo, ý bảo hắn lui xuống đi, hắn chỉ là nắm chặt tay Nguyễn Miên Miên, cúi đầu hôn trán của cô, nói:“Không có việc gì,không có việc gì……”
Hắn cũng hoàn toàn nhẹ nhàng thở ra.
Nguyễn Miên Miên nghe bọn họ nói, cũng đại khái hiểu được,cuối cùng đã xảy ra chuyện gì,hu hu, vừa rồi cô thiếu chút nữa mất cái mạng nhỏ của mình, thật đáng sợ……
Nhưng, bọn họ nói gì mà trường sinh đan?! Là chỉ trường sinh bất lão đan sao?!
Là viên thuốc đen thui mà hôm qua Lam Dạ Ảnh cho cô ăn sao?! Một giọt mồ hôi lạnh dọc theo trán của cô rơi xuống dưới, tiên đan chỉ là tiên đan a……
Biết mình không có việc gì, Nguyễn Miên Miên cũng nhẹ nhàng thở ra, tốt quá…tốt quá, nhưng thiếu chút nữa một cái mạng nhỏ đã mất đi, suy nghĩ một chút thật đúng là nghĩ mà sợ……
Thái y thấy Lam Dạ Ảnh không rảnh quan tâm hắn, một giọt mồ hôi lạnh nhanh chóng rơi xuống dưới, nói:“Vương tử điện hạ, còn có một việc muốn nói……”
“Sao? Cái gì?!” Lam Dạ Ảnh không hờn giận quay đầu lại, ánh mắt sắc bén theo dõi hắn.
Thái y giật mình, vội vàng nói:“Điện hạ, vị cô nương này…… Có, có thai ……”
[⊙o⊙] a!
Lam Dạ Ảnh và Nguyễn Miên Miên đồng thời kinh sợ,“Thật vậy không?! Thật vậy không?!” Lam Dạ Ảnh kích động cực kỳ, cao hứng dường như nhảy dựng lên, giữ chặt tay Thái y nói:“Ông xác định rồi sao? Đã bao lâu?!”
Thái y kích động cái trán đổ mồ hôi lạnh, không, phải nói là bị Lam Dạ Ảnh kích động trên trán nhanh chóng đổ mồ hôi lạnh,“Đúng vậy, một tháng……”
“Miên nhi, Miên nhi của anh……” Lam Dạ Ảnh quay đầu lại, đem Nguyễn Miên Miên đã sớm ngây người ôm vào trong lòng, cười tủm tỉm nói:“Em mang thai, cho nên phải làm mẹ, anh cũng muốn làm cha, biết không?! Rất vui nha?!”
Nguyễn Miên Miên trong lòng tràn đầy phức tạp,“Làm mẹ?!”
Trong lòng đột nhiên không hiểu nảy lên một cảm giác hạnh phúc, cảm giác như vậy là hạnh phúc sao?! Có cục cưng cảm giác thật hạnh phúc……
Tay không tự giác xoa bụng, thật sự là kỳ diệu, nơi đó thế nhưng có một tiểu sinh mệnh ……
Thái y có chút rối rắm, giật miệng, còn nói:“Điện hạ…… theo kinh nghiệm của lão thần thì……”
“Cái gì?!” Lam Dạ Ảnh đang đắm chìm trong vui sướng,nhìn Thái y nở khuôn mặt tươi cười nhưng làm Thái y sợ hãi, vội vàng nói:“Theo kinh nghiệm của lão thần,cô ấy có thể sinh đôi……”
[⊙o⊙] a!
Lam Dạ nh mặt đã sớm cười thành một đóa hoa,giờ càng cao hứng cười toe tóe,“Thái y,ông thật sự là một Thái y tốt a, ha ha……”
Trán của Thái y toát ra mồ hôi lạnh,đây, đây là chức trách của ông.
“Tôi sẽ kêu tổ phụ ban thưởng cho ông……” Lam Dạ Ảnh cười khanh khách nói:“Nhanh đi chuẩn bị thuốc dưỡng thai,dưỡng thai quan trọng hơn……”
“Dạ……” mặt già nua của thái y rối rắm, vội vàng đi xuống, tuy rằng thân thể đã ăn tiên đan, không có khả năng xuất hiện trở ngại, nhưng mà vương tử điện hạ đã căn dặn thì không ai dám vi phạm.
“Sinh đôi sao?!” Ánh mắt của Nguyễn Miên Miên vô cùng thích thú, vẻ mặt thì vui sướng.
“Anh đã nói rồi, bụng em đã có con của anh, quả nhiên bị anh đoán trúng, nay lại sinh đôi,em không thể không kết hôn với anh nha?!” Lam Dạ Ảnh cười hi hi uy hiếp cô,“Nếu bụng lớn mặc áo cưới sẽ rất khó xem ……”-
_-|||
Nguyễn Miên Miên một đầu hắc tuyến, bất đắc dĩ nói:“Hay là sớm làm đi, mẹ em bên kia……”
“Chúng ta ngày mai phải đi gặp mẹ em……” Lam Dạ Ảnh cao hứng nói.
Nguyễn Miên Miên không được tự nhiên giật, khuôn mặt nhỏ nhắn rối rắm nói:“Có một việc,em chưa nói với anh……”
“Sao? Cái gì?!” Mặt của Lam Dạ Ảnh như trước sáng lạn như ánh mặt trời.
“Việc kia…… Mẹ em nghĩ Lam Dạ Hiên là bạn trai em,nếu anh đột nhiên trở về, em không biết giải thích như thế nào!!” Nguyễn Miên Miên cúi đầu khó khăn nói ra từng chữ.
Trời……
Sắc mặt của Lam Dạ Ảnh nháy mắt đen kịt,như bão táp đêm trước……
Nguyễn Miên Miên lập tức rụt lui cổ, khó khăn nói:“Em cũng không có cách khác, lần trước là hiểu lầm……”
“Đã xảy ra cái gì anh không biết sao?!” Sắc mặt Lam Dạ Ảnh có thể dùng than đen để hình dung.
“Chuyện,chuyện là như vậy……” Nguyễn Miên Miên bất đắc dĩ đem tất cả sự việc trước đó nói cho hắn biết.
Lam Dạ Ảnh nheo con ngươi rất nguy hiểm, nhìn chằm chằm cô,“Thời điểm lúc đó,tại sao không nghĩ đến tìm anh làm bạn trai thế thân cho em?!”
“Ách……” Nguyễn Miên miên đổ mồ hôi lạnh, thời điểm đó,cô còn không có nghĩ tới muốn cùng hắn xuất hiện.
“Cho nên nói, thời điểm lúc đó,anh còn là người xa lạ, so ra thì thua Lam Dạ Hiên?!” Lam Dạ Ảnh ghen tuông nồng đậm chua chua,Nguyễn Miên Miên bắt đầu thấy đau
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyễn Miên Miên nhăn lại, vẻ mặt đau khổ nói:“Ai a, bụng đau, con đá em một cước……”
Lam Dạ Ảnh lập tức hoảng, giúp cô nằm xuống giường rồi chạy nhanh,“Anh đi kêu Thái y……”
Nguyễn Miên Miên nhanh chóng giữ chặt hắn,“Ai nha,nếu anh nghiêm mặt với chúng em, cục cưng sẽ đá em ……”
Sắc mặt Lam Dạ Ảnh có chiều hướng tốt, nhưng mà thật khó khăn nói:“Cớ của em không thành thật nha……” Cái gì con đá em, rõ ràng mới một tháng, còn chưa có thành hình nửa nha?!
“Ha ha……” Nguyễn Miên Miên cười gượng hai tiếng, không nói. Chẳng qua là cười lấy lòng.
Lam Dạ Ảnh thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói:“Sau này anh muốn em cam đoan, chuyện gì đều phải nói cho anh biết, để anh thay em gánh vác, được không?!”
“……ỪM.” Nguyễn Miên Miên dịu dàng gật đầu…