Thánh Gióng Tại Tu Chân Giới

Chương 106 - Đấu Giá Hội Bắt Đầu !!

Vạn Niên thương hội một thương hội lớn thuộc hàng ngũ đứng đầu tại Đông vực, có hệ thống kinh doanh trải dài rộnh khắp các thập nhị thành trì, mỗi năm thu lợi về tay không xiết tiền tài danh vọng, khiến người ngoài chống mắt nhìn rỏ nước dãi mà thèm thuồng, nhưng chẳng ai hay bất cứ tông môn nào động đến vì mạng lưới quan hệ bên trong và một phần vì câu nói:

- Tiền tài có thể sai được quỷ thần.

Thành Lam Nhiên tuy là một toà thành vòng ngoài thuộc dạng nông thôn vùng núi, nhưng theo thông lệ hàng năm cũng được Vạn Niên thương hội tiến hành buổi đấu giá hội lưu động có đôi chút thứ tốt, hữu dụng, nên các cường giả các tông môn trong khu vực hay các cường giả phân đà của Thất tông môn tụ họp tránh đoạt, cường giả tán tu, người lưu lạc tập trung đến với hy vọng kiếm chén canh.

Phân đà Vạn Niên thương hội, cửa vào phòng đấu giá người tới tấp nập, kẻ chắp chào hỏi người kia mật thiết nhưng chưa biết chừng khi trở ra lại trở mặt nhau thành kẻ thù vì một chữ "lợi"

Thạch Sanh cầm trên tay tấm lệnh bài số hiệu thập thất, thuận lợi tiến vào phòng đấu giá theo sau là bẩy người Gióng, đấu giá hội có ba mươi phòng với mức giá khác nhau và giá cũng không hề rẻ, vì để có được tấm lệnh bài này Thiên Việt mất một khoản tiền không nhỏ, những người không đặt phòng thì phải mất năm trăm linh thạch hạ phẩm để tiến vào lấy một ghế ngồi trong sảnh.

Mỗi phòng có thể được phép ngồi mười người, toán người Gióng cũng không nhiều người nên đưa hai nữ hài đi xem não nhiệt cũng tốt, ba mươi phòng này được ngăn cách thần thức ra xét nên người bên ngoài không thể nhìn thấy những gì bên trong nhưng người bên trong lại có thể nhìn thấy mọi thứ rõ ràng.

Mấy người Thạch Sanh chỉ trỏ những người từ Nguyên Anh kỳ trở lên cho Gióng biết trong giây phút chờ đợi đấu giá được bắt đầu:

- Công tử, người râu quai nón to béo đó là Ngô Quảng tán tu Phong Lang Sơn tiếp giáp Thành Thanh Khâu.

- Hắc y huyết đao kia là Bạch Tiểu Quần tán tu Phách Tuyết Sơn mạch.

- Ngân y bạch tạng, Thao Sảng núi Hoài xương.

- Xuân tóc đỏ, Phương Xuân kẻ lưu lạc đến từ tây vực.

- Còn lại trong sảnh không ai đáng lo ngại nữa.

Gióng gật đầu nhìn các phòng khác hỏi:

- Vậy các bọn người tông môn đâu ?

Tiêu Mạt chắp tay nói :

- Công tử, từ phòng từ một đến bẩy là người tam tông từ môn, thứ tự là : Thiên Kiếm, Bách Hoa, Cửu Trọng, Huyền Hưng, Nhân Khí, Triều Nguyên, Khải Hoan, mỗi nơi hai hậu kỳ, tổng cộng có mười tám trung kỳ, hai năm tiền kỳ.

- Từ tám đến đến mười hai là tứ tông môn thành Lam Nhiên, là Hắc Huyền, Thanh Liên, Hương Sơn, Ngũ thổ, mỗi nơi một hậu kỳ, hai trung, ba tiền.

- Mười ba đến mười sáu là tứ bang, Bạch Hổ, Ngư Triều, Khoái Nhân, Trảm Mã, một hậu, hai trung, tứ tiền.

Gióng ngồi dựa lưng vào ghế nói:

- Lực lượng không tệ, phải nói ở Lam Nhiên này đã là đỉnh cao, còn người bảo hộ Vạn Niên thì sao có thông tin gì không ?

Xuân Mai ngồi cạnh rót trà thưa:

- Công tử, theo Viên Thừa Chí tìm hiểu qua thì Vạn Niên lần này có tứ vị trấn thủ Nguyên Anh hậu kỳ cường giả, được gọi là : kim, Ngân, Hoài, Bạch, trung kỳ mười năm người, tiền kỳ hai mươi hai người.

- oh, vậy sao trước không thấy đâu ?

Gióng ngạc nghiên nếu lực lượng như vậy lần trước sao không thấy xuất hiện ngăn cản thú triều ?

Xuân Mai đưa trà cho Gióng cười nói:

- thực ra vì lần đấu giá hội này bọn họ mới tới đây, có thể nói đây chính là đấu giá lưu động, sau khi kết thúc ở thành này sẽ đến thành khác để cử hành tiếp đấu giá ở chỗ đó.

- Nói như vậy là bọn họ mang theo nhiều đồ trên người mà không sợ cướp đường sao ?

Gióng ngẫm nghĩ hỏi, tuy lực lượng bảo hộ không ít nhưng dù sao cũng là tiền tài ah, thiên tài địa bảo vật phẩm phụ trợ tu luyện, ai mà không muốn có càng nhiều để phát triển lực lượng bản thân đây ?

Xuân Mai lắc đầu không cho là vậy nói:

- Công tử, ở những thành trì vùng biên như chúng ta lực lượng này đã coi là cường đại, hơn nữa lại được cường giả các thành hỗ trợ đi chuyển lại vì danh tiếng Vạn Niên nếu cướp đồ mà lộ ra thì sao có đường sống ở Đông Vực sao ? Vạn Niên chỉ cần bỏ ra chút lợi tức thì cả Đông Vực này gợn sóng tìm kiếm kẻ trộm ngay .

Tiêu Mạt gật đầu đồng ý với Xuân Mai hướng Công tử nói:

- Muốn cướp được đồ từ tay những người Vạn Niên, trừ khi lực lượng đủ cường đại để diệt sát tất cả những người hộ tống, và phải đảm bảo không để một ai biết, không một thông tin rò rỉ ra biên ngoài, nếu không thì không có đường sống tại đông vực này.

Gióng gật đầu đồng ý đưa mắt nhìn xuống sảnh đấu giá, người tới vẫn tiếp tục tăng lên, trong sảnh càng lúc càng chật kín người ngồi tiếng đàm luận xôn xao, nhưng gióng không cảm nhận được chút khí tức nào của yêu thú, yêu thú sau khi hoá hình thì bắt đầu quá trình tu luyện giống với nhân loại nên thiên tài địa bảo, đan dược các loại cũng hữu dụng không kém, phải chăng lũ này đang lẩn khuất đâu đây ?

Gióng đưa chén trà lên miệng nhấp một hớp nhỏ hỏi:

- Không có dấu hiệu gì của yêu thú cường đại sao ? Ta không tin bọn chúng lại ngồi yên như vậy mà không lý tới lần đấu giá này.

Thạch Sang đưa tay giật lấy vò rượu mà Khải Đức đang định đưa lên miệng, khiến hắn ỉu xìu không thôi, Thạch Sang làm một hơi lớn nói:

- Công tử, yêu thú rất ít khi trà trộn vào trong thành vì đây là nơi ở của nhân loại, tuy chúng đã hoá hình nhưng cũng vẫn thích lối sống hoang dã cùng tộc loại hơn với nhân loại.

Gióng gật đầu khẽ chau mày :

- Nhưng những đồ vật này cũng có lợi cho tu luyện của chúng đi nha.

- Công Tử nói phải, nếu ta đoán không lầm bọn chúng đã thu hồi khí tức lại lẩn vào nhân loại thảm gia đấu giá, chúng không mua mà chỉ vào xem ai lấy được đồ mà thôi ! Nghe Hoắc Kỳ nói thì mấy đợt đấu giá trước đây cũng có vài xung đột sảy ra ở ngoài thành có bóng dáng yêu thú.

Thạch Sanh trầm tư nói, xem ra hành động lần này khó khăn khá cao đi.

Gióng không quá bất ngờ vì điều này, chim chết vì mồi người bán mạng vì lợi ích, ai cũng vậy mà thôi, ngẫm nghĩ gật đầu nói:

-  Xem ra lần này sẽ là một trận nhốn nhão, sôi động, chúng ta xem tình hình nếu khó quá thì cũng phải thôi, tránh mất mát không đáng có.

- vâng, công tử.

Những người khác cúi đầu nhận chỉ thì, gióng gật đầu nhìn Thi Nguyệt đang chỉ trỏ dưới sảnh cười nói với mẫu thân, Gióng ngẫm nghĩ rồi nói:

- ừm....cố mà nắm giữ lấy Hồi Nhục Đan là được, Thạch Sanh không có Hoá Thần đan ngươi vẫn có thể nhập Hoá Thần đi.

Thạch Sanh dốc một chút rượu cười nói:

- Công tử, điều đó là dĩ nhiên, ta có tự tin vào bản thân mình, chỉ là cần thêm chút một chút thời gian thôi !

- Tốt, ta cũng rất tin tưởng ngươi, ngươi hiện tại là người đứng đầu nhưng cũng cần tích súc lực lượng cường đại hơn nữa.

Gióng nhìn Thạch Sanh tự tin như vậy thì cũng rất hài lòng, những người theo Gióng từ đại Việt đến đây, không một ai không là những kẻ xuất chúng một thời, mang trên mình thiên tư nghịch thiên.

Tiêu Mạt công tử dặn dò mọi người cố nắm lấy đan dược cho Thi Nguyệt mà cảm động không thôi, chắp tay nói:

- Công tử, chuyện đan dược của gia đình ta cảm tạ người ưu ái, nhưng nếu mọi người đã bỏ đồ vật mình muốn thì hợp tác giữa chúng ta cũng đã hết hiệu lực đi, mọi người lại vẫn trợ giúp ta, điều này thật khiến ta áy nãy không thôi ! Thật không biết làm sao để tạ ân này.

Gióng phất tay nói:

- Gặp nhau đã là hữu duyên hơn nữa nhìn Thi Nguyệt còn nhỏ, mà chịu mất mát như vậy ta cũng không đành lòng, ta nghĩ hẳn những người ở đây cũng nghĩ vậy đi .

Thạch Sanh cùng cũng nhân gật đầu xác nhận, Khải Đức vỗ vỗ vai Tiêu Mạt nói:

- Tiêu huynh, không cần phải áy náy như vậy, nếu coi chúng ta là bằng hữu thì đây là việc bằng hữu nên làm.

- haha..Khải Đức nói đúng lắm ngưoi không cần phải như vậy.

Gióng và mọi người cười nói với Tiêu Mạt, hắn gật đầu tạ ơn rồi trở về ngồi cạnh mẫu tử Thu Mai nhìn Thi Nguyện đang líu lo, mà hi vọng hành động hôm nay sẽ thành công như dự định của mình và mọi người.

Thu Mai dựa đầu vào vai của Tiêu Mạt những điều mà mọi người nói nẫy giờ nàng cũng nghe được rõ ràng, nàng ngẫm nghĩ truyền âm cho phu quân:

- Ohu quân, ân nghĩa của công tử chúng ta phải báo đáp, nếu không lòng thiếp thật khó nghĩ

- Nàng nói đúng, việc công tử muốn nắm được hoá thần đan này chúng ta phải hết sức trợ giúp người.

Tiêu Mạt nghe Thanh Mai nói vậy thì cũng cho là phải, việc Việt tông đang sắp phải đối mặt và hoá thần đan có ý nghĩa như thế nào thì hắn cũng đã tìm hiểu qua rõ ràng, nên hắn tự nhủ sẽ cố gắng để có thể giúp mọi người được phần nào đó.

- Ohu quân, việc thành Phù Tang chúng ta có nên nhờ công tử trợ giúp đôi chút không ??

Thu Mai ngẫm nghĩ hỏi.

Tiêu Mạt trầm tư nói :

- Việc đó khi trở về ta sẽ tìm kiếm bằng hữu trợ giúp, còn công tử đang sử lý công việc Việt Tông, khoảnh cách với thành Phù Tang quá xa không có tiện đi lại, hơn nữa công tử giúp chúng ta quá nhiều rồi, nếu thêm chuyện ấy nữa ta thật sự không biết phải tạ ơn người như thế nào nữa đây.

Thu Mai nghe vậy cũng hiểu, nàng cũng không muốn mắc nợ công từ và đồng bạn thêm nữa, đưa ánh mắt nhỡ khĩ từng khuôn mặt xung quanh này một cách tinh tế.

Gióng ngồi trầm ngâm nhìn đám người vẫn đang lục tục đổ dồn vào trong sảnh đấu giá, thi thoảng chỉ trỏ những người khả nghi hỏi mọi người về thông tin cần thiết.

Thạch Sanh cùng mọi người lần lượt giới thiệu về điều mình biết, rồi chăm chú nghe sự dặn dò của công tử về hành động và những điều cần chú ý hơn.

An Nhiên đứng sau lưng bóp vai cho sư phụ khiến Gióng không còn ý kiến nữa, dù gì đây cũng là điều nàng được dạy bảo từ Thạch Sanh ah, Gióng đã nhắc nhở không cần như vậy, nhưng Thạch Sanh liếc mắt cái là mọi việc lại đâu vào đấy.

Phía dưới sảnh mọi người cũng đã yên vị ngồi ghế của mình, người đi lại cũng ít hơn ai cũng chờ đợi, đấu giá hẳn cũng sắp bắt đầu tiến hành rồi.

Trên khán đài chiếc rèm đỏ dần được kéo ra để lộ một khán đài rộng rãi, phía gần với hàng ghế đầu của những hàng ghế đã đầy người ngồi là một chiếc bục cao lag noi dành cho người chủ trì buổi đấu giá ngày hôm nay.

" cộc"

" cộc"

"cộc"

Tiếng bước chân vang vọng trên khán đài làm mọi người đang bàn tán xôn xao chợt trở nên yên lặng, một bóng yểu điệu thướt tha bước ra, khuôn mặt mỉm cười như rót mật vào mọi ánh mắt người nhìn, khiến mọi người " oh" lên thích thú.

Thiếu nữ hồng y trẻ tuổi xinh đẹp tựa như một đoá Hoàng Liên, thân thể hài hoà với những đường cong gợn sóng đều đặn, nàng cất từng bước khoản thai lên bục đưa ánh mắt nhìn mọi người gật đầu giọng nói êm dịu cất lên nhẹ nhàng:

- Tiểu Niêm Trì xin được có lời chào đến các vị tiền bối, được sự phân phó của phía trên thương hội, hôm nay Niêm Trì sẽ là người chủ trì buổi đấu giá ngày hôm nay, kính mong các vị tiền bối giúp đỡ.

Đám đông ồn ào nghị luận, nhiều đôi mắt nhìn Niệm Trì như muốn ăn tươi nuốt sống thèm thuồng, mấy người Khách khí nói:

- Niêm Trì tiểu thư xin cứ bắt đầu, mọi người sẽ hết sức giúp đỡ tiểu thư hoàn thành buổi đấu giá ngày hôm nay.

- Đúng đó, tiểu thư yên tâm.

Người người tiếp lời xác nhận, đùa sao sau giây phút hơi thất thần vì vẻ ngoài nữ tử, nhận ra khí tức Nguyên Anh sơ kỳ, nữ tử trẻ tuổi này mới đôi mươi xem ra có địa vị không nhỏ đâu đây.

Gióng ngồi trên phòng nhìn nữ tử đang đứng trên bục này hơi có chút hứng thú tu vi như vậy tư chất linh căn không phải thường nhân.

Xuân Mai thấy công tử có hứng thú với nữ nhân này thì nói nhỏ:

- Công tử, nữ nhân này thân phận không đơn giản nha, chính là Vạn Niên Trì tam tiểu thư Vạn Niên, Phụ trách các kinh doanh các thành vòng ngoài, nghe đồn là đơn hệ Mộc Linh Căn mới đột phá nguyên anh cuối năm ngoái.

Gióng gật đầu, thì ra là đơn hệ linh căn lại là tam tiểu thư con nhà giàu bậc nhất vào hàng đỉnh tiêm Đông Vực, gia thế đồ sộ như vậy thì tu vi đến bước này cũng không hề có gì lạ đi.

Niêm trì hơi phát khí tức trên cơ thể mình, nhận được sự đáp ứng của mọi người thì khẽ gật đầu cảm tạ rồi cất cao giọng nói:

- Vậy tiểu nữ xin thông báo, đấu giá hàng niên của Vạn Niên thương hội tại Lâm Nhiên thành, xin chính thức được bắt đầu...

Lời vừa dứt từng tràng pháo tay vang dội khắp khán phòng đấu giá hội, mọi người yên lặng chờ đợi những món đồ được thông báo đấu giá với hi vọng có thể kiếm được thứ mình mong mốn.

Bình Luận (0)
Comment