Thánh Gióng Tại Tu Chân Giới

Chương 209 - Đại Việt Thần Thể

Đối diện với quyền đầu mang theo lực lượng cực đại, Đam San hình thể lúc này đem so sánh lại có phần đối nghịch, nhưng không vì thế khiến hắn chùn bước chân. Trái lại nó càng làm kích thích ý chí chiến đấu của hắn,:

- Tới đây đi, cho bản Tù Trưởng thấy ngươi có thể làm gì ??

" vù" "vù"

Thanh âm của gió, của lực cản không gian vang lên. thảm cỏ cao trên thảo nguyên bị ép đổ rạp về một phía. Đam San vẫn ổn trọng như một gốc Xà Nu giữa rừng già, bàn tay kiên định nắm lấy tấm chặt khiên:

- Thái Dương thủ hộ.

Thái Dương Khiên toát ra ánh sáng vàng rực rỡ làm sáng cả một khoảng trời, tạo thành một hình cầu bảo hộ bao lấy Gióng cùng mọi người vào bên trong.

" uỳnh"

" rầm"

"hự"

Sự va chạm cực mạnh giữ quyền đầu và Thái Dương khiên tạo nên một tiếng động lớn, không gian tiếp xúc xuất hiện những vết gợn, mặt đất bị nghiền ép tạo thành một lòng chảo lớn. Đam San trực diện đối kháng cũng chịu một sức ép không tưởng, lớp da thịt rắn chắc lúc này như mặt nước lượn sóng, lục phủ ngũ tạng không khỏi cuộn trào khiến khóe miệng hắn rỉ máu. Thân thể hắn bị đẩy lùi dần về phía sau, hai chân chìm xuống đất tạo thành một đường kẻ sâu, cảm nhận vị máu nồng nơi cuống họng, mắt hắn hiện những tia đỏ li ti, hắn không cam lòng yếu thế trước nghịch cảnh. Hắn là chinh phục giả, người thủ hộ vĩ đại của cao nguyên.

" Giàng ơi ! hãy ban cho con sức mạnh"

- a, a,a,a,a,a

Đam San hét lớn, hắn gồng sức làm cản lại lực đẩy, từ những đầu ngón tay cầm Thái Dương khiên da thịt hắn xuất hiện ánh sáng vàng óng, lớp long lân dần hình thành bao phủ lấy toàn thân. Lực đẩy dần bị cản lại, Đam San đạp mạnh chân sau xuống đất để đình trụ lại cơ thể, hắn mạnh mẽ tiến lên đẩy lại quyền đầu về phía trước :

- Phá.

" uỳnh"

Khi trở lại điểm va chạm ban đầu, hắn hơi co tay lại lấy lực rồi đẩy mạnh về phía trước hét lớn. Lớp ánh sáng bảo hộ như thể một mặt trời nhỏ bạo tạc, tạo thành một lực xung kích đẩy lùi quyền đầu của hư ảnh quay lại. hư ảnh cả lớn thân hình hơi chao đảo về phía sau.

- hờ...Mẹ nó ! Hợp Thể vẫn là hơi khó xơi đi.

Đam San thở mạnh ra một hơi, hắn bây giờ cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong, đặt chân vào Luyện Hư chỉ là sớm muộn, hắn không e ngại Luyện Hư nhưng với Hợp Thể thì khác, phải biết rằng cảnh giới càng cao thì sự chênh lệch thực lực càng lớn, khoảng cách một đại cảnh giới khó có thể lấp đầy, hắn có thể tự tin nắm vận mệnh của mình nhưng để đôi công thì lại là một chuyện khác.

Va chạm bước đầu thể hiện ra sự chênh lệch giữa hai bên, nhưng tạo ra nhiều suy nghĩ khác nhau cho mỗi người. Thanh Tâm và Nạp Lan tộc nhân tuy kính ngưỡng trước lão tổ, nhưng không khỏi kinh ngạc trước sự cường đại của Đam San, có thể đẩy lùi thế công mạnh mẽ ấy với chút nội thương nhẹ.

- Lão tổ cường đại.

- Đây đã là gì ? nghe nói trước đây người còn thuộc hàng ngũ đỉnh tiên Đông vực ah.

- Người đó cũng quá cường đại đi, vậy mà đỡ được nà không hề hấn gì kìa...

Tam đầu thần thú ra chiều suy ngẫm đánh giá lực lượng của đối phương, cấp bậc thực lực phân chia ở giới này xem ra phải kiểm nghiệm kỹ lại. Thánh Gióng thì không quá kinh ngạc vì điều này cũng đã lường trước được, hơi ngâm nghĩ một chút nói với Kim Kê và Lâm Tịnh:

- Hai người các ngươi cùng lên đi, giãn gân cốt một chút đừng dụng bản thể là được.

- Rõ, công tử.

- Rõ.

Hai người nhận mệnh, đứng lên song hành với Đam San, cả ba nhìn nhau khẽ gật đầu. Đam San khẽ duỗi người một tay cầm khiên, tay kia cầm một ngon giáo, hắn gõ mạnh ngọn giáo vào khiên tạo ra những thanh âm dồn dập. Lâm Tịnh khí tức quanh thân giao dộng, dường có xu hướng tích tụ dồn nét lại. Kim Kê vũ phiến quạt nhẹ. tay bấm ngón nhẹ cười.

" keng" "keng, keng" keng, keng, keng"

- Lên, chơi nó.

- Được.

Đam San nói lớn, chân đạp mạnh cả người bắn không mà đi. Kim Kê đáp lời, cả người lơ lửng trên không. Lâm Tinh gật đầu xuống tấn thu quyền, linh lực bạo động quanh người dần được nén lại tích tụ vào quyền đầu.

- Phong sát, tàn vân.

Kim Kê vũ phiến trong tay phất mạnh về phía hư ảnh, tạo ra hàng vạn đao phong sắc bén xé không. Đao phong chưa thể chạm đến hư ảnh đã tan biến dần, quanh người hư ảnh hẳn nhiên được bao phủ bởi một lớp phòng ngự mạnh mẽ linh lực, Kim Kê mũi chân như điểm trên không trung lẩm bẩm:

- Đúng là không dễ chút nào.

Đam San cả người bắn đi, tay cầm giáo dơ cao tạo thành một hư ảnh một ngọn giáo lớn. Hắn đâm cả người cả thảng khiên vào hư ảnh khổng lồ, tạo ra một sự va chạm mạnh.

" Uỳnh"

" Phập"

Sự va chạm với màng chắn linh lực, Đam San đình trụ cơ thể để không bị đầy lùi về phía sau. Ngọn giáo đâm mạnh vào màng chắn, nó như bị ngăn chặn lại nhưng từ đầu mũi giáo màng chắn xuất hiện những vết nứt, những vết nứt chằng chịt như một hiệu ứng lan tỏa khắp bề mặt màng chắn, Đam San nói lớn:

- Ơ diêng ! tới đi.

Lâm Tịnh ở phía xa, hắn vẫn trong tu thế chuẩn bị xuất quyền. Đôi mắt nhắm chặt, quyền đầu được linh lực bao phủ như có nhịp đập thực thể, Hắn nghe thấy tiếng Đam San vừa dứt thì mở trừng mắt:

- Đại tượng ba động quyền.

Quyền đầu vừa ra, như giao long xuất hải, không gian ba động như những vòng tròn lan tỏa trên mặt nước, mái tóc dài cùng y phục Lâm Tịnh bay phấp phới. Đam San chân đạp vào màng chắn cả người bật ra xa.

" Uỳnh"

Những vết nứt trên màng chắn chưa kịp phục hồi như trước, uy lực quyền đầu đã tới. Vết quyền đầu hiện hữu trên màng chắn là một sự xếp chồng của các vết quyền đầu từ nhỏ tới lớn. kình lực mạnh mẽ phá tan đi màng chắn linh lực của hư ảnh khổng lồ, khiến nó bị lảo đảo lùi về sau nửa bước chân. Hư ảnh tàn niệm sau khi ổn định lại tiếp tục ra quyền, Đam San đứng gần nhất nên bị hướng tới đầu tiên. Hắn lúc này vẫn còn đang lơ lửng trên không, chỉ kịp đưa khiên lên bảo vệ cơ thể, do thiếu đi điểm tựa đại địa nên bị xung lực trực tiếp hất văng ra xa như một viên sao băng, cả người va đập làm gãy hàng đại thụ rồi chìm sau vào một ngọn đồi nhỏ.

Hư ảnh tay xuất trảo hướng về phía Gióng, hòng dành lấy quyền kiểm soát nhị thiếu gia Nap Lan gia tộc. Lâm Tinh đưa tay niệm pháp, phía sau lưng hắn chín ngọn bạch thương bay lên không trung, chúng chuyển động xung quanh Lâm Tịnh rồi như dòng nước đâm thẳng vào trảo pháp. Lâm Tịnh tay cầm ngọn thương cuối cùng, chân đạp đất mà phi tới:

- Thương thiên phá.

Trảo pháp bị oanh vỡ, Lâm Tịnh hoành thương giữa tầng không, tay kia xuất tiên, cả người ảo hóa thành nhiều thân ảnh xuất hiện xung quanh Hư ảnh khổng lồ, những thân ảnh này vung tiên quấn chặt lấy tứ chi và cơ thể khổng lồ.

Kim Kê chân điểm mạnh vào không trung cả người bắn lên cao, chân phải hắn giơ lên đạp xuống hư vô, tốc độ chân cực nhanh tạo cảm giác như thể hắn có chín cái chân :

- Phách Thiên Cửu Cước.

- Trấn Thủy

- Liệt Địa

- Toái Sơn

- Ngự Không

- Tản Vân

- Bái Nguyệt

- Trụy Nhật

- Vấn Tinh

- Đạp Tiên Lộ

" Uỳnh" " Uỳnh" " Uỳnh" " Uỳnh"" Uỳnh" " Uỳnh" " Uỳnh"" Uỳnh"" Uỳnh"

Cước pháp như tràng giang đại hải, khiến hư ảnh khổng lồ bị đẩy lùi dần về phía sau, chân hắn đạp lún dần vào đại địa. Kim Kê cước cuối cùng đạp xuống đẩy người lên một tầng cao mới, áo choàng ngũ hành tung bay trong gió, phía sau hiện lên một hư ảnh thần kê được bao phủ bởi thái dương, hắn đưa tay điểm từng chỉ trên không gian:

- Linh Kê Bá Dương Chỉ.

Chỉ pháp như những cột sáng chiếu rọi xuống từ trên không, nhằm vào những mục tiêu hiểm của hư ảnh, như các huyệt đạo, ngực, hầu, các đường kinh mạch. Hư ảnh hứng trọn cửu cước cũng như Bá Dương Chỉ, dường như cũng nhận sự tiêu hao không ít khiến nó dần mờ ảo hơn. Nhưng dường như cũng kích thích điều gì đó khiến nó xuất hiện lệ khí, nét mặt trở nên nhăn nhúm đầy thống khổ, nó dùng giằng cố thoát khỏi chế ngự của Lâm Tịnh, khiến Lâm Tịnh bị hất văng đi.

Mã Hồng phải dùng dải lụa đào giữ lấy Lâm Tịnh xoay vài vòng trên không mới khiến hắn đình trụ lại cơ thể, nhưng hắn vẫn hộc ra một ngụm máu tươi

' Gào" " Gào " "Gào"

Hư ảnh há miệng lớn về phía Kim Kê, phát ra âm công cực đại. Kim Kê liền thất sắc, hai tay nắm lấy áo choàng che kín người, hắn như một quả cầu bằng lông bị thổi bay.

- Ơ diêng ! làm tốt lắm, giờ để ta chốt đơn.

" Rầm" " rầm"

" bịch" " bịch" " bịch"

Tiếng gầm gào đinh tai nhức óc của hư ảnh, như làm thức tỉnh Đam San đang nằm trong lòng đồi, hắn nói lớn rồi bắn từ trong đất sâu ra, theo sau sự xuất hiện của hắn ngọn đồi nhỏ xụp đổ. Thân hình Đam San càng dần xuất hiện trước hư ảnh, thì thân ảnh của hắn càng trở nên to lớn hơn, đến khi đối diện hư ảnh thì hắn đã không hề thua kém về kích thước:

- Để ta cho ngươi kiến thức một chút, cái gì gọi là Đại Việt Thần Thể

Hai cự đầu đối diện với nhau giữa thảo nguyên lộng gió, những người khác lúc này như những khán giả nhỏ bé quan khán chiến đấu. Mỗi người mang những suy nghĩ khác nhau, người thì hoài niệm thổn thức, người thì ngỡ ngàng kinh ngạc trước kì tích hiếm thấy này.

Đại Việt Thần Thể.

Thần Thể mạnh mẽ bậc nhất giữa tinh không...

Thần thể chảy xuôi huyết mạch của hỗn độn thần..

Huyết mạch bất hủ

Mọi ý kiến, góp ý, gạch đá xin liên hệ:

https://www.youtube.com/channel/UCaSvGRbfnkyptmFY7EvOBYQ

https://www.facebook.com/MacKhueTu/

https://truyenyy.vip/truyen/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi/

Thank u !!!

Bình Luận (0)
Comment