Theo sự chỉ dẫn của tên đầu mục bình bắt làm tù nhân chỉ dẫn, Gióng đứng trên thân thể lớn của Đại Bàng, mà thấy đổi phương vị liên tục bay nhanh tơi hẻm Thiên Nhai trong Vạn Tượng sơn mạch.
Trên đường đi Gióng đã hỏi kỹ sự việc đầu đuôi từ tên đường chủ Lục Lâm Bang này, thì ra theo thường lệ Lục Lầm Bang đến thu cước phí bảo hộ của Ngũ Lang Trại.
Điền khung Thông báo là tại đèo Mã Bạch chúng phát hiện một mỏ Hoả Linh Thạch định hiến cho Lục Lâm Bang, nhưng bị Trúc Gia Trang cướp mất, hắn đã đưa người tới Trúc Tràng để đàm phán nói là đồ của Lục Lâm Bang, nhưng không đòi được còn bị Nguyên Anh cường giả của Trúc Gia Trang giết nhiều người của hắn và không coi Lục Lâm Bang ra gì.
Bang Chủ nghe vậy rất tức giận sai ngũ vị Phó bang chủ dẫn người đến tiếp nhận và xử lý chuyện này. Nghe nói cường giả của Trúc Trang là biến dị linh căn, Ngũ Vị phó bảng chủ mới nghĩ kế dụ người này đến hẻm Thiên Nhai nơi đã bày sẵn một pháp trận. Còn bọn hắn dẫn người tới Trúc Trang nhân cơ hội diệt sạch người ở đây.
Đầu đuôi mọi chuyện thì ra là do tên Đường Khủng bày trò, gắp lửa bỏ tay người vừa giải quyết chuyện của bản thân vừa đầu cơ kiếm lợi.
Gióng nghe hắn kể ngẫm nghĩ hỏi lại:
- Quả nhiên là Ngũ Lang Trại, đợi cứu được mẫu thân. Ta nhất đinh sẽ tru lang.
- Bang Chủ vs ngũ Phó Bang Chủ của các ngươi tu vi ra sao ?? Cả sáu người cùng đi đối phó với mẫu thân ta ??
- Thưa công tử,Họ đều có tu vi Nguyên Anh kỳ, Bang Chủ với Đại Phó Bằng Chủ, Nhị Phó Bang Chủ là Nguyên Anh hậu kỳ. Còn ba vị Phó Bằng Chủ còn lại là Nguyên Anh trung kỳ. Bang Chủ Lần này được Điền Khung hiến cho một đôi tiểu mỹ nữ, nên chỉ có các vị Phó Bang Chủ ra tay.
Gióng lâm vào ngẫm nghĩ năm người hai Nguyên Anh hậu kỳ ba người trung kỳ, tổ hợp khá cường đại. Lúc này bên Gióng tính cả mẫu thân thì có bốn người mẫu thân là Nguyên Anh hậu kỳ. Còn những người khác thì không biết tu vi ra sao ??
Gióng nhìn Thạch Sanh hỏi:
- Thạch Sanh tu vi của các ngươi hiện tại ra sao ??
Thạch Sanh đứng bên cạnh nghe hỏi vậy liền cúi đầu thưa:
- Công tử, Thạch Sanh hiện là Nguyên Anh hậu kỳ còn Tiểu Tinh với Tiểu Bàng Nguyên Anh trung kỳ.
- Nguyên Anh hậu kỳ của đối phương cứ để tiểu nhân xử lý, còn mấy người còn lại thì bọn Tiểu Tinh lo, hai con Thần Thú này thân thể cường đại so với nhân loại cùng cấp cương mãnh hơn nhiều.
Dù chưa giao chiến với người ở Tu Chân giới nhưng Thạch Sanh có lòng tin vào bản thân và hai đồng bạn thần thú của mình nên cũng không lo ngại về nhân số hai bên.
Nghe vậy Gióng cũng gật đầu tin tưởng nhưng để đề phòng dị biến, cần nhanh chóng xử lý toàn vẹn, cường giả chiến đấu chỉ một giây phút thôi cũng có thể khiến ý định đi sai tính toán:
- vậy thì chúng ta mới có bốn người, vẫn kém bọn chúng một người, ta và Xuân Mai không thể đối phó được kẻ còn lại kia ah.
Thạch Sanh ngẫm ngĩ, tuy ba người hắn không ai yếu kém hơn đối phương, ba đánh năm không phải không thể nhưng cũng không phải nhất thời có thể xử lý triệt để, nếu chúng chủ ý làm hại công tử hay mẫu thân công tử, thì bọn hắn quả là bị bó tay bó chân khó ứng phó một hai.
Mọi người chìm vào tính toán, Thạch Sanh như nghĩ ra điều gì mà bản thân gần như quên lãng, đưa tay sờ sờ trong khố lúc sau lấy ra một cái túi nhỏ cười cười nói:
- không biết công tử có biết ta từng có một vị huynh đệ kết nghĩa.
Gióng không biết vì sao Thạch Sanh hỏi vậy, nhưng nhìn Thạch Sanh tìm kiếm trong khố lấy ra túi nhỏ, tên này phong cách giấu đồ có chút đặc biệt ah. Không lẽ trong túi này có gì phá vỡ cục bế tắc này ?
Chuyện về Thạch Sanh chuyển thế xuống hạ giới, Gióng cũng biết qua hắn có kết nghĩa với một vị huynh đệ tâm địa gian xảo, hắn cũng vài lần bị hại dưới tay người này:
- là tên bị Lôi bàn tử dùng lôi phạt đánh cho ah ?? Hắn thì có liên quan gì đến chuyện này ??
Thạch Sanh thấy công tử biết thì có chút đắc ý đưa cái túi trong tay giơ lên lắc lắc nói:
- công tử anh minh. Hắn họ Lý tên Thông năm đó cùng mẹ bị Lôi Thần sư phụ theo lệnh Thiên Đình dùng sét trừng trị đánh thành một con bọ hung.
- rồi sao ??
- Tiểu nhân trong một lần đi săn tìm thấy hắn, nên luôn mang theo bên người. Dù sao cũng từng là huynh đệ kết giao, có trời xanh chứng giám Thạch Sanh không thể để hắn lưu lạc nhân gian chịu khổ ải, nên đành giữ hắn lại bên mình nhưng cho hắn một sự trừng phạt nho nhỏ, dù sao hắn cũng suýt chút nữa cướp vợ và giết tiểu nhân ah.
Thạch sanh cầm túi trên tay lắc nhẹ kể mọi chuyện ngày trước, rồi chỉ tay vào cái khố của mình ý nói sự trừng phạt nhỏ nhỏ ấy là gì.
Nhị thú cùng Xuân Mai mặt xám ngoắt lại, vì cái gọi là trừng phạt nhỏ nhỏ, đắc tội với gã này chính là một sai lầm đáng sợ nha.
Gióng thì nghe vậy hơi ngẩn người nói:
- Cách trả thù của ngươi có chút đặc biệt nha không sợ bị nó cắn mất khoai à?, khoan ý ngươi trong túi này chính là Lý Thông.
Thạch Sanh lắc đầu cười :
- Tiểu nhân da dầy thịt béo sợ gì chứ chỗ nào cũng bất phàm nha, ý chính xác là như vậy, đây là Lý Thông ah. Có lẽ cũng có tu vi Nguyên Anh kỳ rồi !
Gióng vui mừng nở nụ cười, có thêm Lý Thông vậy thì đủ đội rồi, toan với lấy túi trong tay Thạch Sanh để thả người thì nghĩ tới cái túi được lấy ra từ đâu, cánh tay Gióng đi được nửa đường hạ xuống nói với Thạch Sanh:
- Ngươi thả huynh trưởng của ngươi ra đi
Thạch Sanh thấy hành động của công tử thì cười hắc hắc cầm túi dốc ngược từ trên không trung nói:
- Bọ Hung đại ca ra mặt đi ah .
Từ trong miệng túi đã mở có một con bọ hung nhỏ xuất hiện trước mắt mọi người, con bọ đen xì nằm im lìm lục chi co quắp lại, như thể đã bị chết từ lâu trở thành một cái xác khô cứng ngoắc rơi thẳng xuống phía dưới đất.
Ba người một Chằn một Bàng đang mong đợi háo hức xem một con bọ hung Nguyên Anh kỳ thế nào, thì thấy thảm trạng của nó thì mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau rồi nhìn về phía khố của Thạch Sanh như hiểu được nguyên do từ đâu ra.
Gióng nhìn tụt hứng, cảm giác muốn nhảy vỗ đầu Thạch Sanh một trận nói với giọng ngán ngẩm:
- dù sao cũng từng là huynh trưởng ngươi a, không phải là bị ngươi làm cho uất ức mà chết rồi chứ ??
Thạch Sanh thấy mọi người nhìn chằm vào khố mình thì một tay che lại một một tay gãi đầu giãi bày nói:
- Công tử minh xét ah. Tiểu nhân không có chỗ để đồ với lại ở trong tháp mười năm không có nước để tắm nha, tiểu nhân cũng không ngờ sức chịu đựng của hắn lại yếu vậy.
Gióng lắc đầu tiếc nuối không biết nói gì nữa, xem ra chuyện đến đâu tính đến đó thôi, toan ra hiệu cho mọi người tiếp tục lên đường. Thì bất chợt có tiếng tiếng vỗ cánh phe phẩy ở phía dưới .
Mọi người quay nhìn thì thấy con Bọ Hung đang nằm ngửa rơi xuống ấy, sau lưng bỗng bung ra một đôi cánh trắng, nó vỗ cánh vừa cố lật người lại, quay được rồi nó ra sức vỗ cánh bay lên chỗ mọi người, nó vừa bay vừa lắc lư trông như thân thể đi mượn khá buồn cười.
Có vẻ như lâu ngày bị bó buộc trong lao tù, không bay nhảy nên có chút không quen. Bọ Hung bay được một đoạn thì thân thể lại biến lớn hơn, lại dừng bay rơi xuống vì không quên sức, lại tiếp tục bay lên với tốc độ nhanh hơn, lại biến lớn hơn, lại rơi xuống.
Mọi người nhìn mà tới nỗi ngây ngốc, đến khi con Bọ Hung này bay đến nơi, sóng vai với họ trên không trung thì thân thể của nó cũng to ngang cơ với Đại Bàng.
Gióng nhìn con bọ to lớn này.cơ thể nó chia làm 3 phần: đầu, ngực, bụng. Đầu có cặp râu và cái sừng cứng chắc, Ngực gắn sáu cái chân và đôi cánh cứng tựa như bộ giáp sắt có thể che kín cả phần trên của ngực và bụng. đầu dạng cái mai, chân trước dạng cái xẻng và đầu nhọn hơi cong, nhìn tổng thể nó như một lô cốt đi động mang lại cảm giác chắc chắn.
Gióng ngẫm nghĩ người ta thường nói nó có thể nâng được khối lượng nặng gấp tám lần cơ thể, vậy với thể hình lúc này chẳng phái nói nó có thể nâng cả một ngọn núi nhỏ sao ?? Càng nghĩ mắt càng sáng .. Đây chính là một hảo thủ ah.
Bọ Hung vỗ đôi cán lớn trên không trung quay đầu về phía Gióng và mọi người, ánh mắt nhìn Thạch Sanh lấp loé, miệng mấp máy phát ra tiếng người:
- Lý Thông ra mắt công tử.
Gióng gật đầu tiếp nhận:
- Tốt, sau này ngươi hãy theo ta hành sự.
Đầu lớn của Lý Thông lắc lư thề thốt hứa hẹn nói:
- Đa tạ công tử thành toàn, Lý Thông nguyện hết sức mình quyết không từ nan.
Rồi quay cất lời nói với Thạch Sanh và nhị thú:
- Chào chư vị, đã lâu không gặp quả là có chút hoài niệm ah..
- A đại ca đúng là lâu ngày không gặp.
- hắc hắc.. Lý đạo hữu hảo.
- phì...
Thạch Sanh cùng nhị thú thấy ánh mắt Lý Thông lướt quá mình đầy ý tứ thì cũng cười cười đáp lại, từ ngày từ biệt ah đúng là rất lâu không gặp, giữa bọn họ từng có khúc mắc không nhỏ trong một thời gian dài nên không thể không hoài niệm được, vì đó là ký ức đáng nhớ trong dòng sinh mệnh đặc sắc.
Không khí có chút trầm lại, không một ai nói gì mà bay thẳng về phía trước, Gióng mỉm cười nhìn những đồng bạn này lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm, vậy đã ngủ người để đối phó với người của Lục Lâm Bang.
Hành trình hoàn thành sứ mệnh được giáo phó cũng phải bắt đầu tiến hành, có đội ngũ cường đại bên cạnh này từ chân giới sẽ không quá cô độc mà trở nên náo nhiệt hơn nhiều.