Đoàn người Việt tông tiếp tục lên đường trở về tông, vẫn như những ngày trước vừa đi vừa để tân đệ được tu luyện, nhưng chỉ khác là lúc này đã có thêm năm người có tu vi cường đại bảo hộ.
Năm người này tên là Hoả Ngưu, Ngân Lang, Bạch Trư, Bích Thiềm, Cường Hùng. Họ luôn cung kính đặc biệt với vị tiểu công tử khiến chúng nhân ngạc nghiên vô cùng.
Vì cả ngày phi hành nên pháp lực của các tân đệ tử đã phần nào cạn kiệt, nên mọi người hạ xuống tìm chỗ nghỉ ngơi. Mọi người vừa đi vừa cười đùa vui vẻ nhưng một cảnh tượng khiến chúng nhân sững sờ sảy ra.
Một tráng hán vác một cây gỗ lớn trên lưng, bất ngờ từ trong bụi cây nhảy ra chắn đường mọi người. Gã tay chống khúc gỗ xuống đất, một tay chống nạnh mắt trừng to, chân dạng ngang vai, thân hình to lớn vạm vỡ với những hình xăm yêu thú vằn vện, khuôn mặt góc cạnh vuông vức, râu quai nón xum xuê.
Thấy mọi người ngẩn ngơ tưởng bị mình hù không nhẹ, hắn đắc ý tay chỉ mặt đất rồi đến cây cối cất giọng ồm ồm lớn tiếng:
- đất này do ta mở, cây này do ta trồng. Ai muốn đi qua trả tiền lộ phí....
Mọi người sau giây phút ngẩn ngơ thì cười lớn:
- hahaha.... có sơn tặc
- ý tứ.... thật có ý tứ một mình mà đi trấn lột hơn một ngàn người.
- hảo khí phách .
Một gã chấp sự cười nói:
- hahaha... vị huynh đệ này thật sự muốn thu lệ phí của chúng ta ??
Tráng hán nhìn tên chấp sự gầy còm như nhìn kẻ ngốc nói:
- ngươi bị ngu à ?? Hay ngươi bị điếc ??muốn đi qua thì trả tiền lộ phí, không có tiền thì quay về đi đừng nói nhiều làm ta đói bụng sắp đến giờ cơm rồi.
Đám tân đệ tử ngẩn ngơ, gã này cũng quá to gan đi. Chấp sự bị chửi tái mặt cầm kiếm lao vào chửi:
- chết tiệt ngươi biết ta là ai không hả ?? Ta giết ngươi..
Chấp sự cùng các tân đệ tử nhìn tráng hán lắc đầu thầm than cho số phận bi thương. Nhưng sự việc diễn ra lại trái với những suy nghĩ này.
Tên chấp sự hừng hực khí thế bay vào bị tráng hán cầm cây gỗ đập bay quay trở lại làm xô mấy người ngã dúi dụi, mọi người thất kinh vị chấp sự này có tu vi kết đan kỳ ah lại bị hán tử không có chút dao động linh lực nào trên người quất bay như một con ruồi ??
Đám chấp sự thấy tình trạng của đồng bạn thì biết gã trước mặt này không phải kẻ đơn giản, bọn họ nhìn nhau rồi năm người gật đầu rồi bay tới bao vây gã tráng hán này lại, cẩn thận phòng bị hắn rồi đánh mắt ra hiệu cho nhau.
Năm người xuất kiếm luồng quang mang tấn công về phía tráng hán, tráng hán lanh lẹ tránh né khi thì vung cột gỗ tấn công, chiến loạn một đoàn, khói bụi mù mịt. Một lúc sau năm người thở phì phò không ra hơi mà tráng hán vẫn như thường, năm người bị tráng hán quất ra mỗi người một nơi miệng hộc máu tươi bộ dáng chật vật.
Xung quanh một mảng tĩnh lặng, tráng hán cười lớn đắc ý nói:
- hahaha ta đã nói rồi trả tiền lộ phí thì được đi, không nghe thì chỉ có ăn đòn.
Đám tân đệ tử bị tràng cảnh khủng bố làm cho chết lặng chẳng biết nói gì, Gióng và đám người đứng sau vốn dĩ bọn họ đã phát hiện tráng hán này nấp ở trong bụi cây kia từ sớm, nhưng đợi xem tráng hán này định làm gì ?? bây giờ thấy tráng hán người không có giao động linh lực mà chiến thắng mấy tên chấp sự nhẹ nhàng như vậy mà chỉ có dùng đến man lực thì hơi ngạc nghiên về cường độ thân thể mạnh mẽ của hắn.
Không lẽ người này chủ tu thân thể ?? Nhìn râu ria rậm rạp như vậy nhưng nên kỷ lại không phải cao, nếu tu thân thể đc như vậy thì quá cường đại, phải biết rằng rèn luyện thân thể là việc rất khó và khổ còn tốn tài nguyên, thế lực nào bồi dưỡng được nhân vật như này mà lại đi cướp đường cướp chợ như vậy ?
Gióng cười cười nói với chúng nhân xung quanh mình:
- thú vị, quả là một hán tử thú vị ! Ai ra thử sức một chút đi.
Mọi người nhìn nhau, phong cách chiến đấu cục súc này trong nhóm cũng có vài người ah, Lý Thông lắc đầu, Ngô Ngạn ngó lơ cầm thùng rượu nốc ừng ực, Hoả ngưu muốn đi thì bị Cường Hùng nói nhỏ vào tai rồi thôi , Cường Hùng tiến lên trước chắp nói:
- công tử, để Tiểu Hùng lên một chút, Thể loại chiến đấu này rất phù hợp với ta.
Gióng gật đầu, Tiểu Hùng phi hành lên phía trước đám người đứng đối diện với tráng hán nói:
- lão gia gia của ngươi không có tiền nhưng mà muốn đi qua ngươi muốn ngăn thì lại đây.
Tráng hán nhìn kẻ to lớn mới đến này, hắn cũng cao to như gã, có phần còn cao hơn một chút. Thấy lão xưng là gia gia của mình thì đầy một bụng tức dâng lên, tráng hán hai tay cầm cây gỗ vung mạnh vào mạng sườn kẻ mới đến này.
Cây gỗ vung mạnh phát ra tiếng vù vù khiến lớp bụi cùng lá khô trên mặt đất lay động, Cường Hùng cười cười xoay người hai tay ra thế đón lấy cây gỗ, sức mạnh của cú vung khiến hắn khá ngạc nghiên hắn bị đẩy plùi ra sau mấy bước chân cày lên mặt đất một khoảng mới trụ lại được.
Cường Hùng giữ được cây gỗ, tay trái vòng qua kẹp cây gỗ vào nách, người khẽ xoay đối diện với tráng hán, tay phải đưa vòng qua phía dưới cây rồi ra sức hất cây ra khỏi sự chống đỡ của hai tay tráng hán.
Bất ngờ vì đòn đánh bị chặn lại, bị dành lấy sự khống chế nên tráng hán mất vũ khí, hai tay trống trơn chưa kịp hoàn hồn thì tiếng nói tiếp theo của Cường Hùng khiến tráng hán sực tỉnh phòng ngự.
- giờ đến lượt ta tấn công.
Nói rồi Cường Hùng ôm cây gỗ đâm thẳng vào người tráng hán. Tráng hán trùng chân xuống tấn đưa hai tay đón lấy cây gỗ nhưng vì lực quá mạnh cây gỗ trượt khỏi tay đâm vào ngực, tráng hán chân lùi từng bước về sau, từng bước chân in xuống mặt đất đến bước thứ sáu mới dừng lại được.
Hắn ra sức bước từng bước lên phía trước đẩy lại về phía Cường Hùng, Cường Hùng bị đầy lùi về phía sau thì ra sức đẩy lại tráng hán.
" Rắc" rắc"...
Hai người giăng co đẩy đi đẩy lại một lúc sau cây gỗ dường như hết sức chịu đựng sức lực của hai người, từng vết rạn xuất hiện trên cây gỗ càng lúc càng nhiều, cây gỗ bị nứt ở giữa rồi hai bên đâm vào nhau, từng mảnh gỗ trên thân gỗ bị bắn toé tung ra xung quanh.
Hai người mất trụ thân thể bị chũi về phía trước một vài bước chân mới dừng lại được, đồng thời giơ chân đạp mạnh về đối phương khiến cả hai đều bắn ngược về phía sau, định trụ thân hình nhìn nhau đánh giá
Cường Hùng phe phẩy đôi tay tán dương tráng hán:
- sức lực rất khá, không biết quyền cước thế nào ??
Tráng hán không yếu thế lao vào nói:
- thử biết ngay...
Tráng hán lao vào giơ quyền đấm thẳng xe gió, Cường hùng thấy quyền đầu của tráng hán phóng thẳng vào mặt mình Cường Hùng bước chân trái hơi xéo tới, sát mình tráng hán, đồng thời bắt tay hầu phải, để vuốt theo quả đấm của tráng hán rồi kéo mạnh. Còn tay trái thì chộp vai gã, chân lên gối thụi vào ngực tráng hán.
Tráng hán bị đòn đau bất ngờ người khom lại, cường hùng dùng chân đạp mạnh tráng hán ngã úp mặt xuống đất.
Tráng hán đứng dậy ôm ngang người cường hùng, cường hùng dùng cùi trỏ thụi vào lưng hắn mấy cái không thấy buông ra thì dùng đầu gối hất lên vào ngực tráng hán. Tráng hán chịu đau đầy cường hùng nằm xuống đất rồi nhanh chân ngồi lên bụng Cường Hùng hai tay quại liên tục.
Cường Hùng giơ hai tay đỡ mặt rồi giẫy giụa hất tráng hán ngã sang bên phải rồi co chân đạp vào ngục tráng hán khiến hắn bay đi đằng xa, chiến loạn bụi mù mịt, hai người như hai con trâu quần nhau, một lúc sau tráng hán nằm gặm cỏ một đống trong miệng.
Cường hùng thì quần áo xộc xệch bụi đất bám đầy, mặt mũi cũng bị dính mấy đòn tím bầm, hắn đứng dậy kéo lại bộ y phục cho đỡ bôi bác, dùng chân đá mấy cái thấy tráng hán không động đậy hẳn nhiên đã cạn kiệt khí lực.
Tân đệ tử thấy Cường Hùng là người chiến thắng cuối cùng thì một trận hoàn hô vang dội, lòng tấm tắc không thôi vì trận vận lộn này khác hẳn với chiến đấu thường thấy đây chỉ dụng sức lực thân thể, thân thể hai người quá mạnh.
Gióng và đám người Lý Thông tiến lại nhìn thảm trạng của cuộc đánh lộn, thì lắc đầu và cũng khá bất ngờ vì lực chiến thân thể của gã tráng hán nhân loại này có thể đánh nhau như vậy với Hắc Hùng loại yêu nổi đành về lực lượng cơ thể.
Người này chắc thân thể phải có điều gì kì dị, nhưng dường như gã này hơi ngốc nghếch, hay nói là đơn thuần thì đúng hơn, hắn chiến đấu không một chiêu thức hoàn chỉnh, không theo một quy luật dường như chỉ là bộc phát đánh lộn.
Nhìn tráng hán nằm trên nền đất lúc này nhưng không ai còn đánh giá thấp về hắn nữa, mọi người yên lặng nhìn hắn một hồi.