Thánh Khư

Chương 66

“Nghe đồn, cao tầng Sinh Vật Thiên Thần đã khởi hành đến núi Thái Hành Sơn, dự tính ngày mai sẽ đến nơi.”

Trong tin tức này còn có một số lời phân tích kỹ càng, nói là Sinh Vật Thiên Nhất nhất định phải lấy được loại quả kỳ lạ đó, muốn tạo ra Thiên Thần Cánh Bạc thứ hai.

Nói như vậy, ai dám tranh phong?

Bởi vì có một số tin tức ngầm báo rằng, đẳng cấp tồn tại như Thiên Thần Cánh Bạc có khả năng không sợ vũ khí nóng, thực lực kinh khủng đến mức thế nhân chấn kinh.

Ngoài ra, còn có một số tin tức nói rằng, thiên địa dị biến, số lượng dị nhân tăng lên rất nhiều, phỏng đoán bây giờ ít nhất đã có khoảng một trăm nghìn người.

Trong số những người này đã bắt đầu xuất hiện cao thủ.

Ngoài bốn người cao nhất, còn có bảng danh sách top 100 người, danh xưng một trăm người kinh khủng nhất thiên hạ, giống như Thần đã xuất hiện lại trên thế gian.

Sở Phong nhìn kỹ một chút, bảng top 100 này chỉ công bố có mười mấy người. Bởi vì dị nhân quá nhiều, hiện tại khó có thể thống kê thực lực hoàn toàn, chỉ đưa một số cao thủ mạnh, được nhiều người biết vào trong mà thôi.

Ví dụ như, có một dị nhân có thể hóa thành người khổng lồ hoàng kim cao sáu mét, thần lực kinh thế, da dày thịt béo, không sợ đạn.

Thậm chí có người còn bảo người này có thể khiêu chiến bốn vị trí đầu.

Mà tên dị nhân này cũng tuyên bố, ít ngày nữa y sẽ khiêu chiến Kim Cương.

“Mạnh hơn Tả Tuấn nhiều.” Sở Phong bình luận. Cũng có thể hóa thành người khổng lồ, nhưng người này rõ ràng kinh khủng hơn rất nhiều lần.

Tiếp theo, hắn lật sang trang khác của bảng xếp hạng, có một người cũng khiến người ta phải động dung.

Người này được ánh sáng quấn quanh, không nhìn thấy chân dung. Nghe đồn, người này nắm giữ lôi điện, đánh đâu thắng đó, đến nay đều là vô địch. Khi gặp đối thủ, toàn bộ quét ngang.

Biểu hiện Sở Phong vô cùng trịnh trọng, không dám khinh thường, cẩn thận mà nhìn. Dị nhân thiên hạ sao mà nhiều quá, quả nhiên có rất nhiều nhân vật đáng sợ.

Thật lâu sau, hắn mới bắt đầu xem tin tức khác.

“Bồ Đề Cơ Nhân đã có động tác, Kim Cương đích thân xuất chinh.”

Tin tức này rất thu hút ánh mắt người xem. Ngay cả đại tài phiệt là Bồ Đề Cơ Nhân cũng muốn đến núi Thái Hành Sơn. Đây rõ ràng là muốn tranh đoạt loại quả kỳ lạ kia với Thiên Thần Sinh Vật.

Đồng thời, đệ nhất cao thủ của Bồ Đề Cơ Nhân là Kim Cương cũng sẽ đích thân đến.

Điều này đã dẫn đến một con sóng lớn. Bồ Đề Cơ Nhân muốn đối kháng với Sinh Vật Thiên Thần sao?

Đến lúc đó, Kim Cương có đối đầu với Thiên Thần Cánh Bạc, tạo thành một cuộc quyết chiến đỉnh phong không?

Điều này đã dẫn phát một sự oanh động rất lớn.

Tất cả mọi người đều muốn biết, tin tức này là thật hay giả, rốt cuộc có mấy phần đáng tin.

Sở Phong cẩn thận tìm kiếm. Tin tức liên quan đến núi Thái Hành Sơn xác thực không ít. Có người dự đoán, lần này tối thiểu sẽ có mấy ngàn dị nhân chạy đến, tham gia tranh đoạt.

Bởi vì loại quả kỳ lạ kia có tính mê hoặc quá lớn.

Hiện tại, rất nhiều người đều biết, cỏ bình thường biến dị, trái cây kết xuất ra có thể tạo ra được dị nhân.

Mà cây cối biến dị lại càng kinh người hơn. Từ trước đến giờ cũng chỉ có bốn tiền lệ, tạo ra được Thiên Thần Cánh Bạc, Kim Cương, Hỏa Linh và Bạch Hổ Vương.

Bọn họ đều đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp, có thể nhìn xuống các dị nhân khác.

Ai mà không muốn trở thành người tồn tại song song với bốn người kia chứ? Có lời đồn, bọn họ đã không còn sợ vũ khí nóng.

Còn có dị nhân cá biệt, dã tâm càng lớn, muốn tiến hành dị biến lần hai, hy vọng có thể mạnh hơn bốn người Kim Cương.

“Lo mà tỉnh lại đi. Rất khó đánh lại bốn người kia. Các người cho rằng bọn họ chỉ ăn một loại quả là thức tỉnh sức mạnh trong cơ thể sao? Thật ra, bọn họ lấy trái cây làm chủ, ngoài ra còn dựa vào những loại trái cây thần bí khác nữa.” Có người dội vào một gáo nước lạnh.

Đồng thời, một đoạn video được phát lên, trong nháy mắt đã khiến mạng internet như muốn nổ tung.

“Trời ơi, là hình ảnh Thiên Thần Cánh Bạc chiến đấu với người khác lần đầu tiên được ghi lại.”

“Là ai làm? Thứ tin tức tuyệt mật này sao có thể để lộ ra ngoài. Quả kinh người rồi.”

Internet sôi trào khắp chốn. Đêm nay chú định là một đêm không yên tĩnh.

Trong đoạn băng, một chàng thanh niên với mái tóc bạc trắng rủ xuống tận thắt lưng, ngân quang lưu động, ngay cả con ngươi cũng màu bạc, khí chất cả người xuất chúng, vô cùng tuấn lãng, giống như siêu nhân trên trần thế hoặc thần linh.

Đây là cảnh chiến đấu của một nhóm người. Hơn mười dị nhân cùng nhau khiêu chiến y. Kết quả bị y duỗi cánh tay nặn quyền ấn, đánh bay toàn bộ mọi người.

“Đẹp trai quá đi.” Lúc này có rất nhiều cô gái thét lên.

Video chát xuất hiện, dẫn đến sự oanh động rất lớn.

Nhất là phút cuối cùng, một dị nhân cầm kim đao trong tay không chịu thua, tiếp tục bổ tới Thiên Thần Cánh Bạc, kết quả y mở đôi cánh màu bạc, răng rắc một tiếng, trực tiếp cắt đứt thanh kim đao này.

Đồng thời, video đến đây là kết thúc.

“Quá mạnh rồi, giống như thần thoại xuất hiện, không hổ danh là Thiên Thần Cánh Bạc.”

Internet sôi trào. Rất nhiều người rúng động không thôi, còn có không ít người hoan hô, chờ mong Thiên Thần Cánh Bạc sẽ càng thể hiện thực lực kinh người hơn.

Không hề nghi ngờ, nhân khí của Thiên Thần Cánh Bạc đã tăng vọt. Trước kia y rất thần bí, mọi người chỉ biết là y rất mạnh, nhưng lần này có người tiết lộ một đoạn video, khiến cho y đi từ lời đồn đến chân thực.

Diện mạo bên ngoài của y đúng là không thể bắt bẻ, rất tuấn lãng, lại còn phong thái hơn người, cộng thêm khí chất siêu nhiên, có thể nói là người cũng như tên.

Chỉ một buổi tối, nhưng Thiên Thần Cánh Bạc đã xâm nhập vào lòng người. Nhất là có không ít cô gái đã xem y là hình tượng hoàn mỹ của mình.

Sở Phong cũng xem đoạn video đó, vẻ mặt ngưng trọng, cảm nhận được một áp lực. Hắn nhất định phải gia tăng thực lực của mình.

“Y tinh thông một bộ quyền pháp rất thần bí. Bên trong Sinh Vật Thiên Thần có quyền pháp đại sư dạy cho y sao?” Sở Phong hoài nghi.

Ngày hôm sau, Lâm Nặc Y đến, trực tiếp liên lạc với Sở Phong, nói cho hắn biết lát nữa sẽ có người đến đón hắn.

hiện, bay lên trên đỉnh núi Thái Hành Sơn, bắt đầu chiếu xuống ánh bình minh chói lọi.

Sương mù vốn đang lượn lờ bên ngoài ngọn núi và rừng cây ăn quả, lập tức bị mặt trời đỏ chiếu rọi, chuyển sang các loại sắc thái khác nhau.

Thời gian vẫn còn rất sớm nhưng Lâm Nặc Y đã đến.

Sở Phong nói một chữ “được”, bên kia đã cúp máy.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, hắn đứng trong viện, đón ánh nắng mặt trời ấm áp, tắm rửa trong ánh sáng bình minh, tiến hành biện pháp hô hấp đặc biệt, sớm tối không ngừng.

Phía Đông, ánh sáng màu đỏ tràn ngập, sau đó ánh sáng màu vàng nhanh chóng phủ lên, mặt trời xuất

Một cảm giác thật kỳ diệu xông lên đầu. Hắn cảm thấy giống như đang nằm trong lều ấm hoặc ngâm trong nước nóng. Một tầng vật chất chảy xuôi tràn qua cơ thể.

Trong lòng Sở Phong hơi động, có chút quen thuộc, cũng có chút lạ lẫm.

Hắn nghĩ đến chuyện trải qua ở núi Côn Luân. Lúc đó, nụ hoa nở rộ trên cây nhỏ kỳ lạ trên đỉnh núi Thanh Đồng, có bốn cánh hoa rơi xuống, được hắn đón vào tay. Sau đó, hắn cảm nhận được trong máu thịt của mình như có dòng nước ấm chảy qua, nhưng cảm giác này thật sự quá nhỏ, nhỏ đến mức gần như không thể nhận ra.
Bình Luận (0)
Comment